Tích tắc

Buổi sớm bạn thức dậy như thế nào?

Với một cô gái thích ngủ nướng như tôi thì dậy sớm quả là một cực hình. Và để bắt đầu ngày mới không thể thiếu bên cạnh tôi là chiếc đồng hồ báo thức.

Hẳn là bạn sẽ thấy kỳ lạ khi không phải là điện thoại nhỉ?!

Phải, bây giờ người ta có thể dùng điện thoại đặt báo thức mà, thậm chí có thể cài đặt nhiều báo thức, còn gia hạn thêm năm, mười phút, có khi chỉ là thêm một, hai phút. Nhưng tôi ngược đời không thích vậy. Bởi tôi khó chịu với tính trì hoãn đó, có khi khiến cho bản thân theo thói quen ấn nhầm mà ngủ quên mất. Vậy nên tôi chọn cho mình bạn đồng hành là chiếc đồng hồ báo thức.

Mỗi lần sau khi tắt chuông báo thức tôi sẽ nằm nán lại một chút, lắng nghe thật kỹ tiếng tích tắc của kim giây chạy để biết thời gian đang trôi.

Phải, thời gian đang trôi!

Thời gian chẳng bao giờ chịu dừng lại chờ đợi người cả. Những lúc vội vã mà nghe tiếng tích tắc càng thêm sốt ruột. Nhưng chiếc kim giây chẳng chịu nghe lời cứ thế phát ra những tiếng nhỏ để thúc giục, hay thương hại mà chế nhạo mình ấy nhỉ? Rồi những lúc buồn tựa người bên cửa sổ xuyên qua màn mưa nghe tiếng than thở của đất trời thổ lộ hộ nỗi lòng mình thì kim giây ấy lại tích tắc như an ủi. Sao tôi cảm giác kim giây kia thay thời gian sống động tưởng chừng dài vô tận, lắng đọng lại mà giao tiếp cùng mình vậy thế?

Tích tắc, tích tắc… Thời gian cứ thế trôi.

Rồi một ngày mới lại bắt đầu. Tiếng chuông reo đầu giường vồn vã mà ai oán kẻ trong chăn đang mơ màng không chịu mở mắt. Một ngày mưa phùn cuối tuần chẳng có chút tâm trạng xuống giường nên tôi càng cuộn chặt mình trong chăn hơn. Tiếng chuông reo vẫn văng vẳng bên tai không chịu buông tha cho chủ nhân đang ngó lơ mình. Sao hôm qua tôi lại quên tắt báo thức nhỉ?

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận