Những điều tôi viết
Tôi viết chủ yếu dành cho tôi. Tôi không viết về tôi mà tôi viết về thế giới tôi muốn sống. Những thế giới tôi tạo ra chưa có điểm dừng, không phải vì chúng chưa có kết thúc. Chúng có kết cục cả rồi chỉ là tôi lười đưa “tôi” đến kết cục ấy. Hoặc có lẽ là tôi đang sống và đang tìm đường đến đích đã vạch sẵn rồi.
Điểm xuất phát viết của tôi khác mọi người, thế nên có lẽ tư duy và đặt nền móng của tôi khác mọi người. Có thể khi người ta có ý tưởng sẽ soạn đề cương hoặc có ý đến đâu viết đến đấy. Tôi lại khác. Khi có ý tưởng, tôi phải hình dung được kết cục của thế giới ấy, tôi phải tìm được tên cho thế giới ấy mới bắt đầu đặt bút. Giống như người ta nói, tôi không đào hố, chỉ thấy một vùng đất đẹp sẽ đánh dấu nó và đứng trên “đỉnh” của nó để chiêm ngưỡng xung quanh. Hay nói chính xác thì tôi không biết mình nên “sống” ra sao để tới cái đích mình mong muốn. Tôi cứ sống trong thế giới của tôi như vậy đó.
Thế giới tôi tạo ra rất nhiều, đủ kiểu cả đấy. Nếu quy chiếu theo thông thường thì là viết tạp nham, nhạc nào cũng nhảy nhưng chẳng biết thưởng thức nhạc. Có sao đâu, tôi viết để thoả mãn chính mình mà. Hẳn là mỗi tác giả sẽ chọn cho mình một thể loại yêu thích để viết và tất nhiên họ sẽ chọn cho mình đối tượng nhất định để viết. Còn tôi, tôi viết cho tôi sống, tôi không rõ “mình” bao nhiêu tuổi. Nhưng khi tôi có một bạn đọc đầu tiên lại là một trẻ nhỏ, có lẽ bạn đó cũng không quá nhỏ tuổi nên mới có thể dùng Internet đêm khuya được. Từ đó tôi đã cẩn thận hơn với những thứ mình viết. Tôi sẽ vẫn gắn mác độ tuổi vào tác phẩm của mình nhưng tôi vẫn sẽ cẩn thận để tác phẩm của mình đủ độ mà trẻ nhỏ đọc được không bị tiêu cực. Tất nhiên là tôi sẽ không có mục đích lớn lao tới nỗi mỗi tác phẩm đều có ý nghĩa, bài học riêng lồng ghép trong đó.
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Bình Luận