Chương 87: Thần y báo tử

Làn sương mờ ảo ẩn hiện giữa khu rừng bí ẩn. Tiếng sáo trúc bay bổng theo cơn gió lạc loài. Núi non vang vọng tâm tư trĩu nặng của con người. Giọt sầu bi với bản anh hùng ca bi tráng. Đôi mắt Lang hé mở phân nửa. Mảng tối xung quanh đầy máu đỏ. Bàn tay run rẩy chạm đến bờ vai nàng…

– Tử Phong!

Không gian im lặng, trước mặt Ngọc Mai bóng hình kia tan biến. Nàng sửng sốt đến nỗi trái tim quặn thắt lại.

Đây là đâu?

Câu hỏi lớn xuất hiện. Nàng ngơ ngác nhìn quanh. Ngôi nhà tranh mát mẻ, tiếng sáo văng vẳng bên tai. Nàng vừa tỉnh lại trên chiếc giường tre chạm trổ bắt mắt. Ngọc Mai hoang mang, nàng xuống giường. Lần tay qua tấm màn tre, vị nữ chủ thong thả cho lũ thỏ con ăn lá cải. Nàng e ngại khó hiểu, không biết chuyện gì đã xảy ra nữa.

– Cô nương tỉnh rồi sao? – Nữ chủ nhân xinh đẹp bình thản hỏi. Có vẻ giọng nói trầm ấm kia bắt đầu lộ tuổi thật, Ngọc Mai nhè nhẹ đáp lời:

– Tiểu nữ ngu muội! Xin tiền bối chỉ bảo!

Trong cái rủi có cái may, Ngọc Mai sa chân vào khu rừng ma quái này nhưng lại gặp cao nhân bí ẩn. Vị nữ chủ ung dung đứng dậy, cây sáo trong tay vừa kê lên miệng đã phát ra tiếng nhạc mê hồn. Âm vực cực cao, nó bỗng giống một đoạn nào đó nàng từng nghe.

Lục lọi kí ức trong đầu, nàng bỗng giật mình bởi âm điệu quen thuộc Lang từng thổi lúc một mình trên núi. Tim nàng như đập loạn nhịp.

Phải! Đúng là nó! Thứ nhạc khí cổ quái khiến nàng gặp ảo giác khi cố bám theo gót chân Lang.

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận
Vương tử khuynh thành
Tác giả: Phan Kim Tiên
Thể loại: Huyễn Tưởng

Danh Sách Chương (141)