Chương 82: Tiếu lý tàng đao

Giọt nước đọng vũng trên đất, bóng mây vắt ngang chân trời. Cơn mưa kéo đến rồi đi như một trò đùa, chẳng ai hiểu nó sẽ diễn tiến tới đâu nữa. Hoàng hậu khép hờ đôi mắt, ánh sáng phản chiếu từ Huyết Vũ khiến bà ta khó chịu. Có vẻ con nhện độc ngán ngẩm sự ương bướng kia, bà ta vuốt nhẹ lọn tóc rồi liếc sang Mạnh Hy:

– Mau bắt kẻ phản loạn lại cho ta!

Không gian yên tĩnh sau lời phán truyền đó, Mạnh Hy cứ ngỡ mình nghe nhầm. Anh sững người vì không hình dung nổi hoàng hậu đang ra lệnh cho mình.

– Ngươi muốn chống lệnh sao? – Hoàng hậu cười nửa miệng. Rõ ràng bà ta biết nét lúng túng trên gương mặt anh.

Mạnh Hy nắm chặt thanh kiếm đeo bên hông. Ngọc Mai vẫn đứng đấy, nàng nhìn anh chẳng rời mắt. Trong lúc bí bách quá, Mạnh Hy quay sang cầu cứu thái tử thì…

Ngọc Mai vội chạy đến bên phu quân. Nàng ôm bàn tay đã bị thương vì tên độc. Lúc ấy, đôi mắt mang nỗi buồn của thái tử hiển hiện. Trái tim bị giông bão tàn phá nên hoang phế tiêu điều, ngài lặng lẽ như một chiếc bóng. Trông người mình thầm thương trộm nhớ ngả vào vòng tay kẻ khác, lòng Uông Điệp đau buốt xiết bao. Cổ họng nghẹn đắng, cơn ghen hờn vô cớ bao trùm thái tử.

Ngươi có được nàng ấy tại sao ta lại không?

Tại sao ta cứ nhẫn nhịn khi ngươi từng là bạn thuở ấu thơ?

Chẳng có lý do gì cả! Nàng ấy vốn thuộc về ta!

Ôm cơn giận bùng phát, Uông Điệp gần như sắp mất kiểm soát bởi sự ân cần trìu mến nàng dành cho Lang. Mạnh Hy do dự đắn đo, bất thình lình Uông Điệp ra hiệu An Ngọc hành động. Binh lính bủa vây Lang. Tất nhiên, họ có thể chết nếu tới gần. Vậy mà Yến Loan hoàng hậu tự tin đứng trên đài lễ. Bà ta vô cùng thích thú chuyện tình tay ba này.

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận
Vương tử khuynh thành
Tác giả: Phan Kim Tiên
Thể loại: Huyễn Tưởng

Danh Sách Chương (141)