Chương 61: Thành xây khói biếc

Trăng khuya sắp tàn, khung cảnh thật cô tịch. Nhận được mật thư triều đình gửi tới, binh lính vội vã đem trình Mạnh Hy. Tuy nhiên, tìm khắp nơi vẫn không thấy anh trong thành, họ bèn chia nhau ra tìm. Lúc này, Hạo Nguyên cùng đội quân tiên phong đã về đến Yên Đô. Thấy mọi người nhốn nháo, Hạo Nguyên nghi ngờ chuyện chẳng lành.

Bó đuốc tắt hẳn, trời dần về sáng. Họ rà soát khắp khu vực ngoài thành vẫn không thấy tăm hơi Mạnh Hy đâu cả. Lòng dạ rối bời, Hạo Nguyên phi ngựa đi quanh bìa rừng. Dung Lãng sơn cũng gần đó nhưng không lý do gì Mạnh Hy đến đấy. Nghĩ vậy, song Hạo Nguyên cứ cho ngựa phi nước đại thám thính thử. Một lúc sau, trận cuồng phong quái lạ xuất hiện. Bụi mù giăng lối, người ngựa mất cả phương hướng. Hạo Nguyên bấm bụng nghĩ, e lành ít dữ nhiều. Qua đám bụi đen mù mịt, đột nhiên cậu thấy bóng người trước mặt.

Lang?

Quá đỗi kinh ngạc, Hạo Nguyên dụi mắt nhìn kĩ nhưng không còn thấy người nữa. Cơn cuồng phong cũng dừng ngay khoảnh khắc ấy.

– Mạnh Hy? – Hạo Nguyên gọi to khi thấy anh.

Tưởng chừng giấc mơ mộng mị, Hạo Nguyên nhìn rõ Mạnh Hy đang ngồi tựa thân cây cạnh bìa rừng, hai mắt nhắm nghiền. Cậu lập tức xuống ngựa, chạy ngay về phía anh.

– Huynh!

Nghe tiếng ai lay gọi, Mạnh Hy bừng tỉnh. Cảm giác điều kì lạ nào đó đang xảy ra, anh mất vài giây nhìn Hạo Nguyên.

– Huynh sao vậy? Có ổn không? – Hạo Nguyên vô cùng lo lắng.

– Hạo Nguyên? – Mạnh Hy ngây người, anh sờ tay lên ngực mình. Chỗ bị kiếm đâm trúng không có giọt máu nào. Nó hoàn toàn biến mất như chưa hề tồn tại.

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận
Vương tử khuynh thành
Tác giả: Phan Kim Tiên
Thể loại: Huyễn Tưởng

Danh Sách Chương (141)