Chương 22: Huyết nguyệt biên thành

Cái nóng oi bức của mùa hè không thể dịu nổi khi màn đêm buông xuống. Hoàng đế Uông Chính Nghiêm nhìn ra ngoài điện rồng, ánh trăng xuất hiện mờ ảo đến kì lạ.

Là trăng máu?

Suốt ba ngày liên tục có ánh trăng này, pháp sư Diêu Linh xem thiên tượng và đưa ra lời tiên đoán về hậu vận.

– Ba năm qua không xảy ra chuyện gì, giờ ứng nghiệm rồi sao? – Uông Chính Nghiêm nói khi đang vuốt ve lồng chim sơn son thếp vàng.

– Muôn tâu bệ hạ, đây rõ ràng là ứng nghiệm lời tiên tri cách đây hai mươi hai năm. Lửa phượng hoàng đốt cháy trần gian. Giọt máu phượng hoàng là nguyên nhân của mọi tai họa!

– Ngươi muốn ám chỉ điều gì? – Uông Chính Nghiêm nhìn xoáy vào Diêu Linh.

– Người nên nghĩ lại! Bệ hạ!

Uông Chính Nghiêm quay đầu vào ngự thư phòng, ông im lặng. Diêu Linh chỉ biết cáo lui. Hoàng hậu tỏ vẻ thản nhiên khi Diêu Linh đến, bà ta cũng biết khá rõ về hiện tượng này.

– Nương nương!

Diêu Linh cúi đầu cung kính, hoàng hậu nhướng mày. Bà ấy đi vòng quanh chiếc bàn, gương mặt đầy vẻ thỏa mãn.

– Bệ hạ nói gì?

Diêu Linh hơi ngạc nhiên bởi sự điềm nhiên nơi hoàng hậu. Kì thực nữ pháp sư đang cố dò lòng dạ Yến Loan hoàng hậu này.

– Người không nói gì cả!

Hoàng hậu lấy khăn tay ra để lộ bức tranh bà ta vừa mới vẽ. Diêu Linh trông thấy thì kinh ngạc vô cùng.

– Đoán xem đây là ai?

Bức hình nam nhân mang vẻ đẹp thanh tao, thuần khiết nhưng ánh mắt đượm buồn. Hoàng hậu lột tả cả con người qua nét vẽ của mình. Hẳn là một mỹ nam đệ nhất thiên hạ. Cả đất nước này tìm đâu ra người như thế? Đoán biết suy nghĩ Diêu Linh, hoàng hậu che bức tranh lại. Bà ấy ngồi xuống ghế, mắt hướng về phía chân trời xa vô định.

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận
Vương tử khuynh thành
Tác giả: Phan Kim Tiên
Thể loại: Huyễn Tưởng

Danh Sách Chương (141)