Chương 16: Tuyết trắng lại rơi

Tuyết trắng rơi, lại rơi. Tâm hồn ai lạnh giá. Chỉ có trái tim còn nồng ấm bị băng tuyết vây quanh…

Trời đang lúc trưa, cái giá lạnh mùa đông không sao tránh khỏi. Mạnh Hy đứng ngay chỗ khuất gần quán rượu Nghi Đình và chờ đợi. Hạo Nguyên nói chẳng sai, ít lâu sau Lang bước ra từ trong quán rượu.

Lần bước theo Lang vào con hẻm vắng, Mạnh Hy bàng hoàng khi thấy những kẻ áo đen cúi đầu dưới chân Lang. Chúng đưa Lang bức thư rồi rời khỏi nhanh chóng. Lòng Mạnh Hy tựa lửa đốt, cậu vẫn cố tin Lang. Hắn không bán đứng bạn bè đâu nhưng những gì diễn ra trước mắt là ảo giác? Mạnh Hy bình tĩnh tiếp tục bám sát, con đường dài thật dài, Lang như đang dẫn lối cậu vào một mê cung nào đó.

Lang chợt dừng lại, nhìn về phía sau. Thoắt cái, Mạnh Hy chẳng thấy Lang đâu cả! Cậu nhìn quanh, bất ngờ Lang xuất hiện sau lưng cậu.

– Huynh định theo ta đến bao giờ? – Lang bình thản hỏi. Kì thực, sự hiện diện của Mạnh Hy đủ nói lên lòng kiên nhẫn cũng như cách Lang nhún nhường thế nào.

Mặt Mạnh Hy đỏ gay, cậu nhìn Lang bằng ánh mắt của kẻ không bao giờ muốn biết sự thật. An Dĩ mất rồi, thằng bé không còn nữa. Mạnh Hy quá đau đớn đến nỗi nhìn Lang mà cõi lòng tan nát. Nghịch cảnh lá lay hay tạo hoá ác nghiệt, cuối cùng bao tai hoạ lại ập xuống đầu một đứa trẻ.

– Lang! – Mạnh Hy lên tiếng. Có vẻ như bị bắt gặp thế này không mang lại cảm giác tốt đẹp gì. Hơn hết, Mạnh Hy vẫn rất cần Lang nói điều gì đó. Sự im lặng là thứ nặng nề khó chịu nhất, chẳng ai thích nó cả.

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận
Vương tử khuynh thành
Tác giả: Phan Kim Tiên
Thể loại: Huyễn Tưởng

Danh Sách Chương (141)