Chương 102: Nửa giọt sầu bi

Mây trắng chan hòa khóm núi xa xa. Tiếng nhạn kêu sương buồn da diết mãi. Cỗ xe ngựa lăn bánh cộc cạch trên con đường mòn, hai bên cỏ mọc xanh um. Người đánh xe thong thả cho ngựa đi nước kiệu. Phía trước, Lang và Đoàn Hạo cưỡi ngựa dẫn đầu.

Trời vừa tảng sáng, họ khởi hành về Vân Chu. Chuyến đi ngoài dự kiến và cuộc hành trình trở về của Lang khiến tất cả đều thấm mệt. Lẽ dĩ nhiên vương tử không mời gọi họ theo cùng nhưng rốt cuộc, chuyện gì đến cũng phải đến. Khó mà ngăn cản được.

– Huynh định kết thúc chuyện này ra sao? – Đoàn Hạo mở lời.

Lang nới lỏng dây cương, anh quay đầu nhìn cỗ xe ngựa. Ngọc Mai thỉnh thoảng ghé mắt ra ngoài xem hai người họ.

– Mạnh Hy có thể an toàn nếu ta không tiếp cận huynh ấy. Dù gì, người hoàng hậu muốn trừ khử chính là ta. – Lang chậm rãi nói.

– Vậy là hoàng hậu biến Mạnh Hy thành công cụ chống lại huynh! Nhưng… huynh chắc Mạnh Hy sẽ không đánh Vân Chu chứ? – Đoàn Hạo cố ý nhấn mạnh từng chữ.

– Tất nhiên nó sẽ xảy ra! Và ta cần về Vân Chu ngay lúc này!

– Sao cơ? – Đoàn Hạo tỏ vẻ khó hiểu. – Huynh biết trước như thế còn về kinh làm gì? Nếu không hay tin Thịnh Nhạc Minh bị xử tử thì huynh chẳng về đó à?

Lang bắt đầu mệt mỏi. Đột nhiên anh cảm giác mình không đủ sức nói chuyện cùng Đoàn Hạo ngày hôm đó. Nó cứ như nỗi bế tắc chưa biết giải quyết ra sao.

– Nếu Mạnh Hy đến Vân Chu, ta sẽ có cách đối phó đám mây kì lạ kia! – Nghe Lang bảo, Đoàn Hạo thật sự thông não. Quả nhiên vương tử Vân Chu dù bất kì lí do gì vẫn luôn xem trọng tình bằng hữu.

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận
Vương tử khuynh thành
Tác giả: Phan Kim Tiên
Thể loại: Huyễn Tưởng

Danh Sách Chương (141)