Chương 6: Chẳng còn bình thường.
Tác phẩm: Trú ẩn mùa đông.
Tác giả: Thanh Diệp.
Chương 6: Chẳng còn bình thường.
Ngân đã không nhìn thấy mặt Hoàng kể từ đêm qua.
Nắng sớm lên như trộm lấy của mùa thu, ngòn ngọt dịu dàng. Giống nụ cười của ai đó. Khi anh luồn ngón tay gầy lên mái tóc mờ nhạt ánh cam trong đèn sáng, rồi quay người bước đi theo lời Ngân đuổi anh về phòng sắp xếp. Anh đã cười.
Nó có lẽ vẫn giống những lần cô nhìn anh trước đó. Thậm chí chỉ vài phút trước thôi, cô đã nghe thấy tiếng anh cười, dù rằng rất nhỏ. Nhưng dưới muôn ngàn lấp lánh phủ đầy mắt Ngân, thoáng ẩn hiện khoé môi bỗng chốc kéo dài như vô tận. Và anh đi.
Ngân từ chối nhìn bóng lưng anh, ánh mắt cô chới với đuổi theo cái nhếch môi không thể nhìn trừ khi chạy đến nơi đối diện. Ngón tay mảnh khảnh bấu chặt mặt đá nơi đảo bếp. Run rẩy, nhưng không bởi sự lạnh lẽo đang muốn thấm xuyên lòng bàn tay.
Anh về phòng đọc sách – giờ đã được dọn thành phòng ngủ thứ hai. Ngân quay đầu, trong tiếng cửa phòng đóng lại. Lạch cạch leng keng, tiếng nồi bếp chạm nhau lạc lõng trong căn hộ đơn côi nay đã có hai người. Lạc như bước chân ai chạy vội, sau khi chuẩn bị xong bữa tối chỉ của một người.
Những con người gương mẫu, học trò ngoan của Bộ Y tế, nói hạn chế tiếp xúc liền lập tức không nhìn mặt nhau.
Đêm kết thúc bằng bát mì tôm hai trứng chần thêm xúc xích. Ở trong phòng, Ngân nhắn tin để Hoàng ra ăn. Cô chợt nghĩ, khi nhìn vào góc mặt mơ hồ của chính cô nơi góc màn hình di động. Có lẽ… cô nên chụp một bức hình… Món đầu tiên cô nấu cho anh.
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Bình Luận