Chương 4: Cốc cà phê nguội lạnh

Tác phẩm: Trú ẩn mùa đông.

Tác giả: Thanh Diệp.

Chương 4: Cốc cà phê nguội lạnh.

 

Ngân rời An Hòa từ mười một giờ trưa, đến khi ra khỏi Rebloom đã là hai giờ chiều. Cũng may tháng này chưa vào dự án mới, Tân cũng không khắt khe chuyện đi lại của Ngân. Lại nói, ở An Hòa cái quan trọng nhất là kết quả công việc và tuân thủ văn hóa doanh nghiệp. Còn thời gian, chỉ cần có thể đảm bảo chất lượng, Tân sẽ không quản nhân viên quá chặt.

Ngân đứng đợi xe ở bên đường, nắng rụng rơi trên mái tóc của cô. Tông nâu trầm phai dần cùng thời gian tạo ra một màu vàng nâu như lá bàng héo úa, rơi nhẹ làm ngày đông Hà Nội ngả nghiêng. Bàn tay trong túi áo nắm chặt chiếc điện thoại, đầu ngón tay miết nhẹ hoa văn con mèo trên bao da.

Vừa nãy, Mai bảo gửi một bức cho cô nhìn trước, số còn lại sẽ chỉnh xong rồi gửi. Ngân chỉ cười, thay đồ rồi tạm biệt cô chủ nhỏ dễ mến. Điện thoại chợt rung, một hồi. Xung động truyền dọc cánh tay khiến bờ vai gầy chợt co, là tin nhắn, hoặc thông báo từ ứng dụng nào đó.

Ngân không muốn đọc tin nhắn lúc này, khi cô đang đứng trong một không gian mở…

Điện thoại lại rung, từng hồi từng hồi. Là cuộc gọi! Ngân luồn tay vào dây cài bao da, rút điện thoại ra nghe.

“Dạ vâng? Chung cư Hoa Sen 81 Trần Huy, em đang đứng đầu ngõ rồi.”

Xe đặt tới rất nhanh, ông chú tài xế đeo khẩu trang không nói câu gì ngoài hỏi Ngân đặt xe à, rồi lẳng lặng lái đến địa chỉ ứng dụng báo về. Trong xe không có tiếng người, cũng không có tiếng nhạc, đây vốn là tình hình Ngân thích nhất, cô không thích giao tiếp với người khác, trừ các trường hợp bắt buộc. Chỉ không ngờ rằng, từ lúc bước ra khỏi chỗ thử váy cưới, hoặc có lẽ trước đó càng lâu, đầu óc cô đã bị vây ở trạng thái căng thẳng, cấp thiết cần âm thanh để đánh lạc hướng suy nghĩ.

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận