Chương 2: Thói quen.
Tác phẩm: Trú ẩn mùa đông.
Tác giả: Thanh Diệp.
Chương 2: Thói quen.
Dù đêm qua vẫn còn cần quấn chăn mỏng gặm chân ngan, nhưng sáng hôm sau Hà Nội bất ngờ hửng nắng. Cái nắng hanh hao xuyên qua tán lá, múa cùng gió se, trêu chọc lòng người. TaxiTaxi: là một loại phương tiện di chuyển cho thuê một người lái được sử dụng bởi một hành khách hoặc một nhóm hành khách với mục đích di chuyển (wikipedia). mùa dịch đã có màng ngăn giữa tài xế và khách, nhưng theo thói quen, Ngân vẫn đeo tai nghe để không cần phải trò chuyện. Không nhạc, không lời, chảy vào tai cô là tiếng gió như tiếng thành phố thở dài, triền miên cùng buông bỏ.
Thật tốt quá, Ngân nhủ thầm. Tiết trời đã bước tới thời điểm không cần điều hòa trong xe, và có thể mở cửa. Mặc cho Hà Nội chênh chao, tiếng cuộc sống vẫn vang lên xô bồ nhộn nhịp dù không có quá nhiều người.
Vẫn còn đó, tiếng chị lao công dọn thảm lá vàng loẹt quẹt.
Đã ít hơn rất nhiều, tiếng hàng quán ven đường tranh thủ mở hàng được ngày nào hay ngày đó.
Và những xe hoa luôn điểm sắc ngày đông dù có ra sao.
Ngân xuống xe, theo thói quen hít sâu một luồng không khí toàn bụi và khói. Lồng ngực đầy tràn hương vị đời thường, khó chịu và nhiều sạn. Tân đã tới, hôm nay anh mặc một chiếc áo khoác gió màu đen, hờ hững dựa vào cái lan can gỗ chỉ dùng để trang trí của quán. Anh khép hờ đôi mắt tinh tường của mọi ngày, lặng lẽ như muốn chìm trong tông nâu trầm xám xịt của mặt tường phía sau.
Chú thích
Lời tác giả
Phần chú thích dùng sướng!!!
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Bình Luận