Chương 1: Trú ẩn

Tác phẩm: Trú ẩn mùa đông.

Tác giả: Thanh Diệp.

Chương 1: Trú ẩn.

 

Phố xá không người, cho dù đang là ngày đầu tuần vốn nên bận rộn. Gió nhón chân, đụng khe khẽ chiếc lá mỏi mệt muốn quên chuyện đổi sắc ngày giao mùa. Tiếng thở dài trôi dọc cung đường ngày tránh dịch, hạ nhè nhẹ xuống đường như muốn làm bạn cùng tiếng lá rơi.

Ngả nghiêng…

Ngân kéo kín cổ áo sơ mi, ngồi phòng điều hòa lâu khiến cô quên mất Hà Nội đủng đỉnh qua đông. Áo khoác gió bỏ quên ở chỗ ngồi khiến bờ vai gầy co lại trước cái lạnh đang hờ hững, chao nghiêng từ bầu trời xám xịt xuống mái tóc người. Ngân vô thức đưa tay lên vuốt ngọn tóc quăn, trong đầu nhảy số. Nếu như đầu óc đậm mùi cà phê của cô còn chính xác, thì lịch làm việc chiều nay chỉ còn một cuộc họp vào lúc ba giờ.

Dùng ba giây để quyết định, Ngân xoay người. Muốn trốn việc đi một chỗ xa xa, thì cô cần cầm theo đủ đồ hỗ trợ, nhất là vấn đề “đầu tiên” cùng áo khoác.

Thời tiết làm con người trở nên lười hơn, nhịp sống có phần chật vật do hoàn cảnh lại càng khiến người ta muốn chùn chân không bước. Nhưng cuộc đời không cho phép, nó thúc sau lưng, đẩy con người tiến lên bằng cách thô bạo nhất có thể. Không có cách nào lôi cái đứa tên Đời đó ra mà đánh, chỉ đành an ủi bản thân bằng một vài cách khác. Đối với Ngân, cách để cô xoa dịu mọi cái gai đang muốn phóng ra bất chấp đối tượng, bất chấp lý do là đi gội đầu.

Như một hoạt động thần kỳ, khi làn nước trôi qua kẽ tóc, tưởng chừng có thể cuốn trôi mọi sự phiền muộn.

Lời tác giả

Bắt đầu ở nơi mới bằng một câu chuyện mới :3 Lấy động lực để lấp hố hu hu hu =~=

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận