Chương 3: Bạn Bè

Thằng Cau ngơ ngác hỏi một người bạn đang đứng chống nạnh một cách ngạo nghễ:

 

– Ê ê, sao không rủ nó vào chơi cho vui?

 

Đứa trẻ được hỏi bèn bĩu môi rồi kéo dài giọng tỏ ý mỉa mai:

 

– Chơi với thằng tù tội chỉ tổ thiệt thân.

 

Cau cũng vài lần nghe người làng bàn tán về việc xử án quan huyện Thạch Đa năm ấy. Nghe đâu lão ta tham ô của công, đục khoét dân chúng đến tận xương tủy. Lão huyện còn lén lút cho vay nặng lãi với số lãi cắt cổ. Gây rúng động bàn dân thiên hạ nhất chắc phải kể đến vụ vu oan cho một dân lành hòng ép buộc con gái nhà ấy đi hầu hạ các ông lớn. Quả thật là thằng ác ôn làm toàn chuyện thất đức, đáng bị nghiêm trị! Nhưng ông nội thằng Sún ác chứ nó có ác đâu!

 

Hẳn rằng bọn trẻ làng Linh Nghĩa ghét bỏ không thèm chơi với nên nó mới phải mò sang tận đây xin xỏ bọn làng khác. Tự nhiên Cau thấy tội cu Sún, vì cái tiếng xấu “Con cháu phạm nhân” đè bẹp tấm thân mà đành cam chịu miệng lưỡi cay độc của thế gian. Bởi vậy, thằng Cau bất giác cự lại đứa bạn vừa trả lời:

 

– Nó chưa mắc tội gì mà, sao lại bảo nó là thằng tù tội?

 

Thằng bạn đã thôi không chống tay vào mạng sườn, mắt tròn mắt dẹt nhìn Cau như vật lạ:

 

– Ô hay, nay mày phát rồ phát dại hở?

 

– Thằng Mùi, ai cho mày được nói tao rồ dại?

 

Cau gầm lên giận dữ khiến Mùi giật mình rồi phồng mang trợn má chửi bới. Cau tính nện cho đứa bạn một quả nhưng nhác thấy thằng bé làng Linh Nghĩa toan bỏ về, nó bèn đấu dịu:

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận
Trầu Quế Cau Sâu
Tác giả: Hoa Sen Ngọt
Thể loại: Duyên Thương

Danh Sách Chương (3)