Chương 1: Thần Lúa

Cái Bé ngoan ngoãn đặt nắm lá trầu không vừa mới hái xuống bàn uống nước. Bà Hoan – Bà nội nó – cười móm mém, có vẻ vừa ý lắm. Bà trìu mến xoa đầu nó rồi cầm lấy con dao bổ cau sắc lẹm, nhanh nhẹn bổ quả cau ra thành sáu miếng đều nhau. Nhìn cau cứ tròn tròn như quả trứng cút màu xanh ấy nhỉ, trông thích mắt ơi là thích mắt. Khỏi cần nói thì Bé cũng biết sau đó bà nó sẽ têm trầu, vì ngày nào bà chẳng làm thế. Đấy, tay bà nội đang run run dùng chìa vôi quệt thứ chất lỏng trăng trắng, sền sệt vào trầu rồi kia kìa. Chẳng hiểu trầu cau có gì ngon mà bà ăn suốt. Bé xin bà một miếng để ăn cho biết, nhưng vừa nhai nhai vài cái, vị cau chan chát hoà với sự hăng nồng của vôi xộc thẳng lên óc khiến nó hãi quá, vội nhè ra. Bà Hoan mắng nó:

 

– Ơ hay cái con này, nhai chưa dập bã trầu đã…

 

Bé mếu máo:

 

– Eo ôi cay lắm bà ơi. Vừa chát vừa cay. Không ngon tí nào.

 

Bà nội cái Bé phì cười:

 

– Cha bố mày, chúng bay bây giờ không quen ăn trầu nên thế đấy, chứ bà thì thiếu một ngày thôi là không chịu nổi rồi.

 

Nói đoạn, bà khe khẽ ngâm nga:

 

– Đôi ta như trầu với cau

 

Vừa vôi, môi đỏ tìm đâu cho bằng

 

Bà Hoan bảo Bé xích lại gần đây, bà kể chuyện về trầu cau cho mà nghe. Đã không ăn được đặc sản truyền thống của dân tộc thì ít nhất cũng phải rành dăm ba chuyện xoay quanh món dân dã đậm đà bản sắc Việt này chứ. Cái Bé trề môi:

Lời tác giả

Hihi Mod nhà Khôi cho truyện tui đăng lúc 0h00 được khummmmm, kiểu như khai bút á?, iu mọi người cảm ơn mọi người hihi. Muahahahahahha thấy tui uy tín chưa, nói đăng truyện là đăng truyện heheh

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận
Trầu Quế Cau Sâu
Tác giả: Hoa Sen Ngọt
Thể loại: Duyên Thương

Danh Sách Chương (3)