Chương 8: Sâu Răng

Những tiếng cụng ly vang lên liên tục. Ở tại một cái bàn nhỏ nằm trong một góc khuất của quán, có hai người đàn ông đang ngồi nhìn ly bia của mình với vẻ mặt thẫn thờ xen lẫn nhiều tâm sự. Một người trông chất phác lam lũ với làn da sẫm cùng bộ đồ xuề xòa trong khi người còn lại trông có vẻ lịch sự hơn với áo sơ mi và quần tây đóng thùng. Một người là tài xế xe tải đường dài tên là Huân và người còn lại là nha sĩ tên là Tân Dương.

– Cái nghề này, bạc bẽo lắm! – Huân nói và uống cạn ly bia của mình.

Kế đó anh ta bắt đầu kể một tràng về những gì mà anh ta đã trải qua, nào là chủ hàng hối thúc, nào là đường xá đông đúc, mới phóng nhanh vượt ẩu một tí là đã bị công an thổi phạt và thu bằng lái. Huân kết thúc câu chuyện của mình bằng câu cửa miệng quen thuộc: Cái nghề này bạc bẽo lắm!

Dương đã uống cạn ly của mình rồi nhưng vẫn không nói gì. Huân lại kể sang chuyện nhà mình, nào là vợ mình và mẹ mình không hợp nhau, cứ suốt ngày chửi lộn, chút nữa là đánh nhau to nếu không phải vì vợ đang bầu bì nặng nề. Rồi ấm ức không phát tiết ra hết được nên hai người đàn bà ấy cứ suốt ngày chì chiết Huân khiến gã dần cảm thấy ghê sợ căn nhà của chính mình. Vì lẽ đó mà gã cứ vùi đầu vào công việc suốt thôi.

– Vợ tao mấy hôm nay cứ nói đau răng, mở miệng nói chuyện thì thúi không chịu nổi. Mà bầu bì nên tay chân đuối lắm, đi đứng khó khăn nên ra phòng khám của mày không tiện. Có gì mai mày qua xem rồi nhổ mẹ nó cái răng ấy đi!

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận