Chương 6: Đôi Mắt Lấp Lánh

Ở cái xứ này, cứ cách mười bước chân lại có một ngôi chùa. Qua lời kể của hướng dẫn viên thì chùa nào cũng có lịch sử rất hoành tráng cùng những vị trụ trì với thân thế cũng hầm hố không kém. Nhưng cứ đi thăm đền chùa mãi thế này cũng chán nên một số vị khách trong đoàn đã đề nghị đổi địa điểm cho đa dạng. Hướng dẫn viên cũng chiều lòng khách và bèn căn dặn tài xế rẽ sang một con đường khác.

Xe chưa dừng lại nhưng một mùi hương ngào ngạt đã xông vào mũi mọi người. Hầu hết ai nấy đều cảm thấy mùi đó thật là thơm, một số còn chảy cả nước miếng. Xe dừng lại rồi đoàn người lũ lượt kéo xuống và ùa vào trong vườn cây. Họ tách ra thành từng nhóm nhỏ đứng quanh những gốc cây, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào những trái cây chín mọng với vỏ ngoài sần sùi. Một cơn gió nhẹ thổi qua khiến mùi hương tỏa ra khắp không trung, và nước dãi thế là lại rơi xuống nghe tỏng tỏng.

Có một đám nhỏ đang đứng túm tụm quanh một thân cây. Đứa nào đứa nấy đều mắt tròn mắt dẹt nhìn những con sên đang chậm rãi bò trườn trên thân cây.

Dung nhìn thấy có một con sên rất lạ. Hai mắt của nó lồi ra ngoài và còn phát ranh ánh sáng lấp lánh. Đám trẻ con cũng nhìn thấy con ốc sên lạ lùng đó và bàn tán với nhau không ngớt.

Chợt một người đàn ông từ đâu hùng hổ bước tới cạnh thân cây, bóc con sên lên, ném xuống đất và dùng chân chà cho nó nát nhừ ra. Đám trẻ thấy vậy thì mếu máo, có đứa còn khóc òa lên. Lúc này ba mẹ chúng mới chạy tới hỏi có việc gì. Người nhìn đám người này thì thấy không phải cùng đoàn với mình, nhưng ông vẫn tỏ vẻ ngạc nhiên và nói giọng xởi lởi:

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận