Chương 25: Quyết Đấu Bí Kĩ

Thành vội vàng chạy tới nắm lấy tay Dung, kéo cô qua một bên rồi nói giọng trách móc rằng:

– Sao chị lại xin cho hắn? Hắn là kẻ đã hại sư bà của chị còn gì?

Dung nhìn Thành rồi lại nhìn Khang bằng ánh mắt ái ngại, nói:

– Nhưng em ơi, ban nãy anh ta đã cứu mạng chị đó? Nếu anh ta không che chắn cho chị thì con dao kia đã đâm thủng đầu chị rồi còn gì?

Thành há hốc mồm. Hết nhìn sang Dung rồi lại nhìn Khang, sau cùng cậu ấp úng nói:

– Có lẽ… có lẽ hắn bị trượt chân thôi. Bậc thang ở đây trơn quá mà, chị cũng thấy ban nãy em bị vấp té rồi đó. Chắc hắn không có ý cứu chị đâu.

– Cho dù là thế thì anh ta cũng đã đỡ nhát dao giùm chị, chị không thể là kẻ vô ơn mà nhìn anh ta chết được!

– Nhưng hắn đã hại sư bà mà? Và hắn còn giết rất nhiều người nữa?

– Phải… – Dung chép miệng. – Nhưng dù vậy chị vẫn không nghĩ là nên giết anh ta…

Thành bỗng gắt lên:

– Trời ơi chị ơi, chị có còn suy nghĩ chín chắn không đấy? Từ bi với kẻ thù là tự hại chính mình đó!

– Nhưng anh ta có phải kẻ thù của mình đâu? – Dung gắt lại.

– Hắn đã muốn giết chúng ta!

– Hồi nào cơ chứ? Từ đầu tới giờ chị nhớ là anh ta chưa hề nói là muốn giết chúng ta?

– Có ai điên mà lại nói ra ý định giết người cơ chứ?

– Đủ rồi!

Không hẹn mà gặp, cả Thiết Pháp Sư và Khang đều lên tiếng cùng một lúc. Với vẻ mặt xanh xao, Khang gượng đứng dậy rồi loạng choạng bước lùi về sau. Thiết Pháp Sư thì khó nhọc bước qua từng bậc thang xuống tới chỗ hai chị em. Thoáng thấy vùng bụng của ông đang rỉ máu, hai chị em hốt hoảng bu lại đỡ lấy ông nhưng rồi bị ông gạt ra hai bên.

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận