Hỡi Nàng Đeo Châu

Gió nồm man mát sau lưng

Người dưng ngó tới nửa mừng nửa lo

Lo rằng chẳng bén duyên cho

Cả thèm chóng chán làm trò cợt hoa

Bướm lượn vành bỡn ngọc ngà

Nhỡ mai cạn thú lại đà rẫy nhau

Rẫy nhau, đứng tủi ngồi sầu

Ao tù sen rũ gục đầu cúc ôi

Cải kim rơi rụng mấy hồi

Ngoảnh đi ngoảnh lại qua rồi thì xuân

Nếm mùi vạn khổ thiên tânVạn khổ thiên tân: Nhiều nỗi đắng cay. 

Hồng quânHồng quân: Trời.  xoay mãi lại vần chẳng tha

Hương dồn khói, một nước tràHương dồn khói, một nước trà: Lấy ý từ câu “Trà chuyên nước nhất hương dồn khói đôi” trong “Cung oán ngâm khúc” của Nguyễn Gia Thiều.

Con cua cái ốc phong ba, chẳng màng

Sương rắc bạc, lá gieo vàng

Đông qua, Giêng tới hỡi nàng đeo châu

Yếm điều nàng hãy còn màu

Yến anh chưa dễ phá rào vào trong

Đào tơ chưa tưởng thừa longThừa long: Cưỡi rồng, ý nói cưới được chồng tốt. 

Về đây sánh phượng sát lòng anh chăng?

Chuôm thời cho cá bén đăng

Vì nàng anh nguyện đi trăng về mờ

Ấy anh năm đợi tháng chờ

Nào e rào giậu chớ ngờ dạ anh

Chỉ lo ai đã bẻ cành

Vuông đào xé lẻ để dành cho ai

Thôi chẳng tính nữa chuyện mai

Rày anh chỉ biết duyên hài trời xe.

Chú thích

    Lời tác giả

    Viết cho cô Thùy Hương trong "Tạc Tình".
    Mọi người còn nhớ cô nàng Thùy Hương thích chòng ghẹo ở cuối truyện "Tạc Tình" không:)??
    Đây là nỗi niềm riêng tây của một chàng thư sinh bị cô ghẹo á mọi người*))))), chuẩn bị viết truyện ngắn về chuyện tình cô Thùy Hương nên khởi động bằng bài thơ cho nó nóng\⁠(⁠^⁠o⁠^⁠)⁠/

    Bình Luận

    Đang tải bình luận...
    Chưa có bình luận