Chương 18: Khám Xét

Cô Đào mặt nóng phừng phừng, vừa gạt phắt tay cậu ra vừa lúng búng trong miệng:

– Chí Long! Ban ngày ban mặt… Mình không biết ngượng hở?

Chí Long càng trêu tợn. Cậu ghé sát vành tai xinh xinh đã đỏ rực, hạ thấp giọng xuống như để mình Đào nghe thấy:

– Ôi giời! Mình khéo lo! Giờ tôi với mình về phòng khóa chặt cửa, buông rèm, thổi tắt nến thì tối om om ngay ấy mà.

Đào cau mặt lườm cậu nhưng không dám ho he. Cậu Long e hèm, lấy lại dáng vẻ nghiêm trang đứng đắn:

– Mình viết chữ này cho tôi.

Một buổi sáng trôi qua không mấy bình yên, chỉ vì mấy cái luật kì dị cậu đặt ra.

Chuyện cậu chủ dạy vợ học chẳng mấy chốc đã được gia nhân trong dinh quan huyện Khởi Nam xì xào bàn tán. Câu chuyện nhanh chóng đến tai ông huyện. Trước vốn không ưa gì con dâu, nay ông càng ghét hơn. Loạn hết cả rồi! Phụ nữ dốt nát mới là đức hạnh. Thằng con trai làm ông bầm gan tím ruột. Ông cho gọi Chí Long tới rồi luôn mồm chỉ trích, bắt cậu từ nay cấm được làm cái việc “Bại hoại gia phong” này nữa. Cậu Long thản nhiên đáp trả:

– Nếu phụ nữ học chữ là bại hoại gia phong thì chẳng khác nào thầy bảo các vị tiểu thư đài các, các cô công chúa cấm cung đều cùng một phường hư hỏng. Thầy coi chừng bay đầu đấy.

Ông huyện tức sùi bọt mép, đập bàn quát lớn:

– Anh đủ lông đủ cánh rồi nên trả treo phải không?

Ánh mắt Chí Long nhìn cha đầy căm phẫn và mỉa mai. Cậu cười khẩy:

– Vợ tôi không có làm trái một điều gì trong tam tòng tứ đức để thầy liệt vào hạng hư thân trắc nết, làm ô uế gia môn. Những kẻ khinh thường đạo vợ chồng mới là bất nghĩa bất nhân, đáng cho voi giày ngựa xéo.

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận