Nắng vàng chiếu rọi xuống sân trường,
Cây xanh vẫy lá chào ngày thương.
Tiếng trống vang vọng từ xa ấy,
Kỷ niệm xưa cũ bỗng ùa về.
Nhớ mái trường xưa tôi đã học,
Nhớ phấn trắng và bảng đen kia.
Nhớ thầy năm cũ, người lái đò,
Đưa tôi qua bến bờ bao la.
Giờ đây trở lại thăm bến cũ,
Thầy tóc bạc phơ, lòng vẫn sáng.
Nhưng tình nhiệt huyết chẳng phai mờ,
Xúc động nghẹn ngào, lệ tuôn rơi.
Trao thầy bó hoa lòng trân quý,
Ôm thầy thật chặt, sao ấm lòng.
Tình thầy trò mãi mãi lan xa,
Ơn thầy ghi nhớ, chẳng hề phai.
Dẫu có đi muôn phương trời xa,
Những lời thầy dạy vẫn đậm đà.
Mỗi bước ta đi đều vững chãi,
Nhờ công thầy, cô chẳng phai nhòa.
Nhớ ngày chia tay, lòng bồi hồi,
Thầy nhìn theo dõi, mắt xa xôi.
Dặn dò đừng quên bao kỷ niệm,
Tình thầy mãi mãi sáng trong tôi.
Thầy cô như nắng sưởi ấm lòng,
Dìu dắt chúng con từng bước đi.
Qua bao gian khó, bao thử thách,
Thầy vẫn bên con chẳng ngại chi.
Các bạn ơi, nhớ lời tôi dặn,
Ơn cô công thầy, sâu đậm lắm.
Đừng quên lời này nhé bạn thân,
Hãy khắc ghi trong lòng suốt đời.
Bình Luận