Chương 3: Đêm Đầu Tiên
Hai người, hai đôi chân bước đi vội vã băng qua những lùm cây bụi cỏ um tùm. Khi chỉ còn cách cái ao cạn chừng nửa mét thì cả hai đều đồng loạt dừng lại. Đôi chân của người phụ nữ run run lên và rồi khuỵu xuống. Đôi chân của người đàn ông từ từ tiến lại mép ao rồi lội hẳn xuống dưới ao. Bùn đất bên dưới bị khuấy động nên đã khiến mặt nước trở nên đục ngầu.
Người đàn ông tiến lại gần cái xác. Sau vài giây bối rối, người đàn ông bèn nắm lấy hai vai áo của cái xác rồi hì hục kéo vào trong bờ.
Người phụ nữ run run tiến lại gần. Người đàn ông dẫu mệt mỏi tới muốn ngất xỉu nhưng vẫn cố gắng lật cái xác lại. Khi vừa nhìn thấy khuôn mặt của người chết thì người phụ nữ lại quỵ xuống và gào lớn thảm thiết:
– Ba ơi ba! Ba ơi!
Tiếng khóc thê lương khiến cho ai nấy đều cảm thấy não lòng. Cô Năm lặng lẽ đi tới bên cạnh Hằng, ngồi xuống ôm chầm lấy cháu mình và cũng bắt đầu khóc.
Bảo thì ngồi thừ cạnh bờ ao, miệng vẫn còn thở hổn hển không dứt. Đôi mắt của anh nhìn đăm đăm về nơi vô định nào đó và đầu óc của anh thì rối tinh rối mù cả lên, chẳng biết phải làm gì.
Anh nhìn ra giữa ao và lại thấy đứa trẻ cùng với đám người lớn hôm nọ. Làn da của họ vẫn xám xịt nhão nhoét, đôi mắt của họ vẫn đen ngòm như những cái hố sâu không đáy và cái miệng của họ vẫn mỉm cười nhăn nhở.
Họ đứng đó nhìn chằm chằm về phía anh.
Đột nhiên có một nhúm tóc bạc từ đâu trôi tới gần đứa trẻ, kế đó thì một cái đầu từ từ ló lên khỏi mặt nước.
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Bình Luận