Quà Tặng

-
Yên Hàn đã tặng Hoa hướng dương Không Hạt2025-09-10 19:33:09
-
Thanh Diệp đã tặng Hoa hướng dương Không Hạt2025-08-26 14:44:38
“Đêm.
Nghe trong gió bụi chinh yên,
dưới ánh trăng suông,
có tro tàn bay ngược về nguồn.
Trời không mưa,
sao đất lại nhoà đi?
Hay là ngàn châu hoá sương sa,
thay nén tâm hương tiễn anh linh?
Một bóng quan san đứng giữa hoang liêu,
áo bào sờn bạc,
hằn dấu tro than.
Bàn tay ngài,
nâng một kiếp lá mong manh.
Mỗi nếp gấp,
là gói ghém một lời ru,
thành con đom đóm nhỏ,
đốt chút hồn mình cho đêm đỡ quạnh hiu.
Rồi non sông ngớt tiếng binh đao,
tro tàn nay đã ngủ yên dưới cỏ.
Chỉ còn những con đom đóm năm xưa,
vẫn bay đi hỏi khắp trời đêm,
tìm người đã cho chúng một linh hồn.”
Tiếng đàn nhị cuối cùng lịm đi, chao đảo một thoáng rồi mới rơi xuống khoảng không, giống hệt chiếc lá lìa cành.
Người tráng sĩ khẽ rùng mình. Âm thanh đó đã kéo tuột y về lại một đêm mưa của mười một năm về trước.
Y thấy mình đang nằm trên một bãi cháo đặc sền sệt, lổn nhổn những mảnh giáp vỡ và xương người, bên tai là tiếng gió rít qua khe đá, tiếng binh khí va vào nhau xủng xoảng.
Một cái đĩa kim loại mờ đục treo lơ lửng trên khoảng trời màu chì. Không gian đặc sệt mùi sắt gỉ, thịt cháy và tiếng vo ve của ruồi nhặng bên đống ruột gan bị phơi trần. Cánh đồng lúa khóc ra thứ chất lỏng màu đỏ sẫm. Con sông từng hiền hoà ôm lấy làng mạc giờ đây lại ậm ạch trôi đi, chở nặng những xác người mặc cùng một loại y phục, chỉ khác nhau mảnh vải buộc trên cánh tay. Trên hai ngọn đồi đối diện, hai lá cờ hiệu rách bươm đang gầm gừ nhau trong gió.
Có chàng trai trẻ cũng nằm trong vũng lầy tanh tưởi, ngập ngụa như y, nhưng đôi mắt lại trợn trừng, trống rỗng, ổ ruột xám xịt tràn ra ngoài khoang bụng. Bên cạnh là một thân thể bất động, tay vẫn còn nắm chặt lá thư nhàu nát chưa kịp gửi đi. Có người lính nọ chực hét lên câu gì đó, nhưng ở từ tiếp theo, hắn chỉ còn là một cái bao thịt rách toạc.
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Bình Luận