Hái Trầu
Bà chúa giận tím mặt. Hay chửa, chả gì nàng cũng làm bà chúa, bậc lụ khụ hái trầu đêm còn phải rì rầm khấn “ông trầu bà trầu” huống hồ tên giai trẻ non choèn choẹt. Dễ nàng cá mè một lứa với anh ta hử mà ỡm ờ? Bằng vai phải lứa à, nằm mơ! Được, phen này biết tay nhau.
Tức thì, lá nào lá nấy bóng nhẫy, trơn tuột. Anh thợ mộc mắm môi mắm mỏ vẫn chịu chết, không tài nào ngắt nổi một ngọn. Phải người yếu bóng vía, sờ lá nào lá nấy nhớt nhèo nhèo tất cứng đờ lưỡi, hãi hùng đoán rằng ma vày, ma trêu, mình đã kinh động tới quỷ thần. Song nhà anh chàng này, giỏi thật, chẳng hái được thời chớt nhả trách:
– Thế cũng tham con diếc tiếc con rô, kiệt gớm kiệt ghê. Đằng ấy chớ buộc cổ mèo treo cổ chó vậy chứ.
Cha đời đồ cám hấp! Chuông khánh còn chả ăn ai. Gần chùa gọi Bụt bằng anh, báng bổ, thậm báng bổ! Bà chúa trầu lộn tiết toan quật anh thợ mộc mấy phát, song sợ rủi cái lộ hình lộ tướng thì không hay. Nàng chỉ ngấm ngầm lườm nguýt sau lưng khi anh thợ mộc quay gót, lần mò đến gần chiếc chõng. Nằm. Dở hơi, chốc lại nằm chốc lại đứng, rách việc. Thà thức luôn thể. Bà chúa trầu giẩu mỏ.
Đấy, nói cấm có sai. Khuya, anh thợ mộc lại vươn vai mấy cái rồi giúp mẹ và chị ngâm gạo ngâm đậu. Chờ đậu, gạo no nước, anh quay sang lo phần lá gói bánh. Tiếng kéo rạch vào lá nghe xoèn xoẹt. Lũ cháu vây quanh ngáp vắn ngáp dài, thảng hoặc nhắc nhỏm dinh dược:
– Chú phần cháu cái lá to nhất, đẹp nhất để cháu gói cái bánh lớn bằng cối đá nhá?
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Bình Luận