Giải Khuyến khích – Tổ quốc trong bao vải – Tiểu Lữ

Tác phẩm: Tổ Quốc Trong Bao Vải

Tác giả: Tiểu Lữ

Bảng điểm:

1) Chủ đề, đề tài:

GK Cà Phê: 1

GK Kim Thuỵ: 1

2) Nghệ thuật xây dựng:

a) Bối cảnh:

GK Cà Phê: 1

GK Kim Thuỵ: 1

b) Cốt truyện:

GK Cà Phê: 2

GK Kim Thuỵ: 2

c) Nhân vật:

GK Cà Phê: 1

GK Kim Thuỵ: 1

d) Phong cách ngôn ngữ văn chương:

GK Cà Phê: 2

GK Kim Thuỵ: 1

3) Điểm thưởng của giám khảo:

GK Cà Phê: 0

GK Kim Thuỵ: 0

4) Tổng điểm (điểm trung bình của hai GK): 6.5

5) Nhận xét:

Không có gì nhiều lắm để nhận xét về truyện ngắn này, bởi tác giả đã viết rất tốt rồi. Đây có vẻ là một kịch bản phim hơn là một truyện ngắn. Xuyên suốt truyện tác giả như bày ra các cảnh tượng cho độc giả/khán giả thưởng lãm rất ít khi kể lể dài dòng. Đó cũng chính là nguyên tắc “Show don’t tell” của điện ảnh vậy. Tuy nhiên, điểm mạnh này cũng chính là điểm yếu, khiến cho tôi có cảm giác như thiếu thiếu một cái gì khi đọc truyện. Ngòi bút chưa đi sâu vào khắc họa tâm lý, kỹ thuật hành văn, miêu tả cũng có đôi chỗ chưa thật mượt lắm. Ví dụ: “Chiếc xe bò thong dong đi, đưa họ qua những cánh đồng lúa vàng bạt ngàn, những luống ngô đong đưa theo gió, kênh nước uốn quanh, những người dân chất phác thật thà.” Ngoài ra, không ít chỗ có cảm giác là đang viết thoại cho truyện tranh hơn là truyện chữ. Có lẽ, tác giả cần phải gia công thêm ít nhiều để truyện giàu chất văn chương hơn nữa. Về hình thức trình bày, tác giả có khá nhiều lỗi về viết hoa, dấu câu (29 lỗi). Điều này khiến cho bài thi mất điểm đi ít nhiều.

Các điểm ngoặt hay cú ngoặt (plot twist) trong truyện cũng đáng khen. Đầu tiên là chi tiết thằng Thụy đến vỗ má ông Hộ và bị ông giết. Thứ hai là chi tiết các nhân vật nỗ lực bảo vệ bao vải đựng sách nhưng cuối cùng vẫn không bảo vệ được. Tuy nhiên, như trong truyện đã viết, Tổ quốc không chỉ trên trang giấy mà còn trong trái tim: “Vì dòng máu Đại Việt chảy trong trái tim, thiêng liêng hơn bất kỳ quyển sách nào, chỉ cần người Đại Việt còn thì sách sẽ được viết lại.” Và thứ ba chính là nhân vật Đản bất ngờ thay lại là Lê Thị Ngọc Dung, về sau thành nghĩa tử của Lê Lợi. Một chi tiết khác cũng thể hiện chất điện ảnh của truyện là: “Lê Lợi không trả lời, quay lưng tiến tới mỏm đá, tay chống vào chuôi kiếm, ánh mắt nhìn về phương xa. Ngọc Dung lẽo đẽo theo sau. Đúng lúc này ánh dương vừa lên chiếu trên người Lê Lợi khiến bóng của ông bao trùm rộng lớn.”

Tóm lại, đây hoàn toàn là một truyện ngắn hay được xử lý khá tốt, tác giả có vẻ nắm rất vững các kỹ thuật tường thuật của điện ảnh. Tuy nhiên, tác giả cũng nên chú ý làm giàu thêm chất văn chương cho câu chuyện. Xin chúc mừng tác giả!

Giám khảo: Cà Phê

Lượt xem: