Tập tản văn: Giữ Trầm Không Lặng.
Tác giả: Thanh Diệp.
Giới thiệu:
Diệp hát giọng cao, thế nên khi gặp nốt trầm thường mất tiếng *cười*. Nhưng cuộc đời mà, những điểm đi xuống trong giai điệu đang ngân nga nào có thiếu. Dù Diệp hát được hay không, thì chúng vẫn ở đó như một điều không thể cố gắng xoá đi.
Nhưng Diệp thích nghe giọng trầm. Không vì buồn. Là nghe sự ngạc nhiên lẫn trầm trồ của bản thân khi những chất giọng dày và ấm giữ những nốt trầm mà không hề mất tiếng. Rung động, và ngẩn người.
Nói nhiều vậy nhưng chẳng liên quan mấy nhỉ? Dài dòng thế thôi. Rằng đây sẽ là nơi gom góp những bài tản buồn, những vu vơ, cũng có thể là mộng mơ tan vỡ.
Ngoài những điều hư cấu thì trong đây đều là sự thật *cười*. Nhưng bạn biết vì sao nó không ở hồi ký mà lại ở tản văn rồi đó.
Bình Luận