“Có đôi khi người ta cũng khóc giùm ai đó không thể khóc.”
Hoặc cũng có thể là đồng cảm chăng, cảm động vì điều nào đó khiến nước mắt tự nhiên trào ra.
Nước mắt là cụm từ chỉ một biểu cảm, có khi là một dạng cảm xúc.
Buồn người ta khóc. Đau đớn người ta khóc, sợ hãi và đau khổ, đa phần đều là những loại trạng thái không được tích cực. Tất nhiên cũng có khi vui con người ta cũng khóc, vui quá mà khóc. Vậy, ta nói nước mắt là sự thể hiện một cung bậc cao trào nào đó trong tâm trí người, tác động cảm xúc khiến cho nước mắt rơi ra.
Nếu có kiểm chứng, nếu có sai, thì bạn cứ bỏ qua đoạn này cũng được. Nó cũng chỉ là loại suy luận cá nhân mà chẳng thông qua cơ sở thông tin khoa học nào cả.
Không quan trọng lắm.
Điều mà tôi muốn nhắc đến ở đây, là khi người ta rơi nước mắt một cách vô cớ. Chẳng có rung cảm đạt cung bậc cao nào, cũng chẳng đang ngáp ngắn ngáp dài, càng chẳng có khói bụi hay bất cứ cái gì tác động đến mắt để tuyến lệ cần hoạt động để đào thải dị vật bảo vệ mắt cả.
Chỉ đơn giản là nước mắt tuôn ra thế thôi, chẳng vì gì cả, chẳng có lý do nào hết.
Tôi nghe đồn, là lời đồn thôi, từ bao giờ tôi cũng không nhớ nữa. Chỉ nhớ, người ta nói khi nước mắt rơi không vì gì cả là đang khóc thay cho một người không có nước mắt.
Vô lý, thực sự rất là vô lý, có người nào mà không có nước mắt cơ chứ… ngoại trừ… người chết.
Tôi nghe được điều này từ khi còn bé lắm, bé đến nỗi không thể nhớ nổi nghe được từ đâu, mà vì sao nhớ được thì lại càng không hiểu nổi. Tôi chỉ thấy nó vô lý, hết sức vô lý, vì tác nhân nào đó mà mới chảy ra một hai giọt nước mắt thì làm sao lại tính là khóc được? Thật nhảm nhí.
Bình Luận