Chương 12: Con Sông Cạn Đáy
“Anh có nghe thấy gì không, Hiro?” Phúc hỏi đi hỏi lại mấy lần khiến Hiro bực mình, quay lại quát rằng:
“Có, tôi có nghe! Là tiếng sóng! Tôi chưa bị điếc, được chứ?”
Phúc thẹn quá nên không nói nữa. Vậy là hai người không ai nói với ai lời nào cho tới khi đặt chân xuống được bậc thang cuối cùng. Cầm cái đèn pin vỡ nát lên, Hiro thở dài một tiếng rồi vất cái đèn xuống đất, chỉ tay về xa, nói rằng:
“Không cần nó nữa, cứ đi theo ánh sáng kia là được.”
“Ánh sáng cuối đường hầm.” Phúc bông đùa. “Vậy là mình tới lối ra rồi sao?”
“Ờ hớ.” Hiro nhún vai. “Có điều đây không phải đường hầm mà là một con sông. Mắt tôi đã dần quen với bóng tối, tôi có thể thấy ở đằng kia có mấy chiếc thuyền đang được cột vào những cột đá.”
Hai người lần mò đi tới. Chỗ này trông thật giống bến thuyền. Những chiếc thuyền này đều bằng gỗ, dài khoảng ba, bốn mét. Hiro nhảy lên một chiếc, dậm chân mấy cái để chắc là thuyền còn xài được rồi ra hiệu cho Phúc cởi dây buộc ra. Trong thuyền đã có sẵn mấy mái chèo, Hiro đưa cho Phúc một cái rồi ngồi ở trước dẫn đường.
“Anh chọn bên nào? Phải hay trái?”
“Phải.” Phúc đáp. Thế là Hiro bèn để mái chèo của mình nằm hướng bên trái. Theo hiệu lệnh của anh, cả hai bắt đầu khua chèo về sau một cách nhịp nhàng, đều đặn. Chiếc thuyền thế là từ từ lướt tới.
“Chúng ta vẫn đang ở trong lòng núi đúng không?” Phúc lên tiếng hỏi.
“Chắc vậy.” Hiro nói rồi ra hiệu đổi bên chèo. Bây giờ mái chèo của anh sẽ nằm bên phải trong khi của Phúc là ở bên trái.
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Danh Sách Chương (13)
- Chương 1: Công Phu Mõ Cóc
- Chương 2: Xá Lị Hường
- Chương 3: Câu Lạc Bộ Á Châu
- Chương 4: Thập Tự Thần Thánh
- Chương 5: Tảng Đá
- Chương 6: Tướng Cướp Một Tay
- Chương 7: Vòng Quay Tử Thần
- Chương 8: Xí Ngầu Định Mệnh
- Chương 9: Cánh Cửa Sập
- Chương 10: Nghi Thức Đấu Bài
- Chương 11: Ngôi Mộ Bạc
- Chương 12: Con Sông Cạn Đáy
- Chương 13: Hậu Duệ của Nhà Vua
Bình Luận