Quà Tặng

-
Lý Cao Nguyên đã tặng Cà phê Nhiều Đá2025-04-09 08:50:40
Chiếc máy bay vẽ một đường khói dài, trắng xóa trên nền trời xanh bao la bất tận. Hạnh Tương ngẩn ngơ ngắm nhìn mà thở dài ngán ngẩm. Một cuộc hôn nhân chớp nhoáng kết thúc bằng tờ giấy trắng. Cô không hối hận, cứ sống tự do tự tại tốt hơn chăng?
Mang chiếc túi sành điệu trên vai, cô vui vẻ xuống phố. Mẹ cô vẫn thái độ cũ, bà ấy thật sự rất đau đầu về cô con gái hai mươi bốn tuổi này. Tình yêu lãng mạn của nữ họa sĩ xinh đẹp. Cô ấy suýt rơi vào trầm cảm trong cạm bẫy ngọt ngào đó. Lối thoát duy nhất là buông bỏ tất cả. Cô đã rời khỏi lễ đường khi biết vị hôn phu là kẻ không chung thủy.
Hai năm rồi nhỉ! Thời gian trôi nhanh thật. Nhìn dòng người tấp nập dưới phố, cô bỗng thấy chạnh lòng. Con đường gợi bao suy nghĩ, kỉ niệm cứ thế ùa về. Mặc dù cô chẳng màng tới nhưng đáy lòng sao lại nhói đau?
Trời mưa rồi…
Những giọt thủy tinh trong trẻo sà xuống lấm tấm mái tóc xanh. Cô đưa tay hứng lấy, cười hồn nhiên như đứa trẻ.
Ai vẽ tình yêu trong cơn mưa dịu ngọt?
Cô thầm nhủ và giọt nước nặng hạt dần. Mọi người hối hả tìm chỗ trú. Cô hơi bối rối khi xung quanh đầy tiếng mưa rơi.
Nhưng…
Ngã tư đầu hồi, người đó vẫn ôm cây ghi ta thẫn thờ bên cơn mưa tầm tã. Cô chợt suy nghĩ hình ảnh đó. Không ngăn nổi bước chân mình, cô chạy sang vạch trắng.
– Này, cậu!
Anh ta sực tỉnh, cô nhướng mày và kéo đến mái hiên của một tiệm tạp hóa gần đấy.
– Cậu ổn không? – Cô hỏi, anh ta trông rất kì lạ. Bộ quần áo ướt đẫm, gương mặt ngây ngô khá buồn cười. Ít nhất cô chấm chiếc mũi đấy, nó rất đẹp so với gương mặt thanh tú này. Nếu mời anh làm người mẫu vẽ thì tốt biết mấy.
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Bình Luận