ảnh bìa bài viết Má Phấn Môi Son
Đã duyệt

Má Phấn Môi Son

Đã hoàn thành
  • Tác giả: Hoa Sen Ngọt
  • Thể loại: Kẹo Lạc
  • Thể loại phụ: Kẹo Lạc
  • Nguồn: Trang Mộng Cổ Tích trên Facebook
  • Thiết kế bìa: Thiết kế bởi Hoa Sen Ngọt bằng Canva.
  • Rating: Không giới hạn độ tuổi
Tổng lượt xem
Tổng bình luận
9
Tổng số quà
4

Vắng chúa nhà, đương nhiên gà sẽ vọc lấy vọc để niêu tôm. Thị gân cổ mắng nhiếc con đòi làm chúng nó sợ một phép, bắt chúng nó gọi thị là "Bà hai". Thị tự mặc định mình là vợ lẽ ông Huyện. Kẻ hầu người hạ tuân theo răm rắp. Ông Huyện nhắm mắt làm ngơ nên gia nhân càng ngoan ngoãn nghe lệnh bà hai Liên. Cuộc đời bãi bể nương dâu, ai ngờ chỉ mấy tháng mà cô ả phường ong bướm lả lơi, người đời coi thường đã một bước trèo cao tít tắp thành quan bà phong lưu, đài các. Các cụ nói cấm có sai mà, "Lấy chồng làm lẽ khỏi lo/Cơm nguội đầy rá cá kho đầy nồi".

...

Thực ra có thể xem truyện ngắn này là một ngoại truyện của "Tạc Tình" vì nó kể về Liên – Người đàn bà của Tri huyện Thạch Đa.

# Hoa Sen Ngọt - Má Phấn Môi Son

Trong căn buồng nhỏ tranh tối tranh sáng, có người đàn bà ngồi bệt trên nền đất mà ôm khư khư cái hòm nhỏ. Thị loay hoay mở khóa rồi lúi húi kiểm tra đống trang sức trong hòm. Những đầu ngón tay chạm vào trằmKhuyên tai., vào xuyếnTrang sức đeo ở cổ tay. hết sức nhẹ nhàng như sợ chúng trầy xước. Mặc kệ mồ hôi mồ kê nhễ nhại khiến vầng trán bóng nhẫy, thị vẫn kiên nhẫn nhấc lên từng món một.

Thoạt tiên, người đàn bà nhón một đôi trằm bằng vàng lóng lánh. Thị cẩn trọng đặt nó trong lòng bàn tay trắng ngần, mê mải ngắm nghía ánh vàng loe lóe ganh đua với tia nắng mỏng manh đang uể oải nằm dài trên đất. Sau đó, thị để đôi trằm vào chỗ cũ mà cầm lấy vòng tay, vòng cổ. Toàn là đồ chế tác từ vàng thật! Đánh bạn trăm năm với ông Huyện, người đàn bà ngoan ngoãn làm lẽ mọn nên ông hài lòng thí cho chút đỉnh. Duy có cây trâm cài tóc là trong vắt màu ngọc, là vật riêng của thị.

Cây trâm này thị giắt trên mái tóc đã lâu lắm, có lẽ là từ lúc thầy u nỡ bỏ thị về chầu ông bà ông vải cùng một ngày. Năm ấy thị còn độ trứng nước, chừng ba, bốn tuổi gì đó thôi. Khi đó, tóc thị vẫn là tóc trái đào, chưa đủ nhiều, đủ dày, đủ dài để cập kê, nhưng thị cố kiết quấn dải rútDây luồn vào cạp để buộc quần hoặc váy. vòng quanh đầu rồi gài vào đấy cây trâm ngọc, lại buộc thêm khăn tang và đội mấn trắng bên ngoài. Trông đứa trẻ ranh vắt mũi chưa sạch rõ nực cười! Dải rút cứ lòng thà lòng thòng, vướng víu phát bực.

Chú thích

    Quà Tặng

    số lượng Cháo hành Cô Nở bài viết đã được tặng 1
    số lượng Mì tôm hiệu Nhà Khôi bài viết đã được tặng 1
    số lượng Nước mía Không Đường bài viết đã được tặng 1
    số lượng Bình hoa đào bài viết đã được tặng 1

    • Lý Cao Nguyên đã tặng Bình hoa đào kèm lời nhắn: Nguyên cũng không có giàu có gì. Có món quà nhỏ tặng cô Sen nha. Chúc mừng cô Sen đạt giải Sóng II với lại là hối lộ cô Sen ra thêm truyện, hihi.
      2024-08-27 19:53:27
    • Kim Ngọc đã tặng Nước mía Không Đường kèm lời nhắn: Nhà nghèo nên chỉ có nước mía thôi nha tác?
      2023-07-26 19:42:46
    • Ống Bơ đã tặng Mì tôm hiệu Nhà Khôi kèm lời nhắn: Truyện hay quá ❤️
      2023-07-25 05:16:44
    • Thanh Diệp đã tặng Cháo hành Cô Nở kèm lời nhắn: Truyện nghĩa tình không còn gì hợp hơn là tặng cháo hành Thị Nở. Hay lắm tác giả ơi ♥️♥️♥️
      2023-07-24 13:28:50

    Bình Luận

    Đang tải bình luận...
    Chưa có bình luận