ảnh bìa bài viết Không Tết
Đã duyệt

Không Tết

Đã hoàn thành
  • Tác giả: Tử Ảnh
  • Thể loại: Tản Văn
  • Thể loại phụ: Hồi Ký
  • Nguồn: Khôi Văn Quán
  • Thiết kế bìa: Thiết kế bởi Tử Ảnh bằng Canva.
  • Rating: Không giới hạn độ tuổi
Tổng lượt xem
Tổng bình luận
11
Tổng số quà
5

Niềm vui nho nhỏ duy nhất của tôi trước lúc giao thời, là ngắm những đốm lửa li ti lách tách bay lên không trung của đêm tất niên tối đen như mực.

# Tử Ảnh - Không Tết

Lại một năm nữa sắp qua đi. Thực lòng mà nói, tôi đã quen với việc không chuẩn bị gì cho Tết rồi. Ngẫm lại, một phần là do mình bận bịu nhiều quá; phần khác cũng bởi thế gian xoay vần, văn vật đổi thay. Rốt cục, tôi chẳng còn nhã hứng gì về chuyện chơi Tết cả. Ngồi trước màn hình máy tính, bên cạnh là tách cà phê pha loãng, bàn tay gõ phím nhẹ nhàng đưa tôi về những ngày xa xăm.

Ngày hai mươi ba tháng Chạp, ông Táo lên chầu Thiên cung. Hồi còn bé, nhà tôi bán hàng tạp hóa ở ven đường Quốc lộ. Đến độ giáp tết, mẹ tôi sẽ nhập về cơ man nào những bánh mứt, kẹo ngô ngọt, phong bao lì xì và hạt dưa. Tôi khi ấy, thích nhất là được cùng mẹ sắp xếp các hộp bao bì sao cho bắt mắt, ngăn nắp nhất. Mẹ dạy tôi cách trưng các hộp bánh lớn ra trước để khách đi đường tiện mua. Sau khi bày trí xong, chúng tôi sẽ xếp giỏ quà – một hộp cà phê hòa tan đắng ngắt, một chai rượu vang Thăng Long chát lè, một lọ nước hoa hình cô gái đội nón lá mặc áo dài mà tôi đã quên mất tên và vài thứ bánh kẹo lặt vặt khác được gói ghém thật cẩn thận và trang nhã. Cuối cùng, những dải ruy-băng óng ánh nhựa cùng mấy đốm kim tuyến lấp lánh sẽ được đính lên cái quai đan bằng nứa. Những giỏ quà ấy vẫn luôn được bán hết trước đêm ba mươi.

Ở quê tôi, nếu chưa đến ngày hai mươi tám thì chưa được coi là ngày Tết, mà vẫn gọi như ngày thường. Ngày hai mươi sáu tháng Chạp là ngày đến trường cuối năm. Tôi không còn nhớ nhiều về thời tiểu học nữa, chỉ mờ mờ đâu đấy trong miền ký ức là hình ảnh cây hoa phượng giữa sân trường mấp mô nền đất. Những bóng áo khoác đồng phục xanh thanh thiên tươi roi rói như ánh nắng nhẹ buổi cuối đông đầu xuân, chúng chạy lăng xăng quanh cái sân đất ấy chơi bắn bi, đá bóng, trốn tìm. Còn đối với tôi, vui nhất vẫn là trò có tên “về trời” – một ô vuông chia ra làm bốn, một bọn làm “cá chép” sẽ phải đi hết các ô theo thứ tự nhất định, trong khi một bọn khác làm “thiên lôi” sẽ đi trên các đường kẻ phân chia để bắt lũ “cá chép” phạm thượng. Trong những lần để tâm trí lan man giữa những kỷ niệm xa xôi, tôi thường thấy mình túm lấy một bóng áo xanh nhỏ thó; nhưng nó hóa thành một con cá chép vàng, vùng khỏi tay tôi rồi bay mãi, bay mãi lên trời cao vô định.

Quà Tặng

số lượng Kẹo Nhi Đồng bài viết đã được tặng 1
số lượng Rượu vang hiệu Giọt Nắng Vàng bài viết đã được tặng 1
số lượng Hoa hướng dương Không Hạt bài viết đã được tặng 2
số lượng Vò Mơ Màng bài viết đã được tặng 1

  • Thanh Diệp đã tặng Hoa hướng dương Không Hạt
    2024-03-09 20:26:15
  • Cá Voi Bay đã tặng Vò Mơ Màng
    2024-02-17 02:42:17
  • danh hiệu Tân Thủ Văn Minh Hoài Uyên Danh hiệu Tân Thủ Văn Minh danh hiệu Tân Thủ Văn Minh đã tặng Hoa hướng dương Không Hạt
    2024-02-14 21:32:32
  • V đã tặng Rượu vang hiệu Giọt Nắng Vàng
    2024-02-14 19:49:31
  • Ống Bơ đã tặng Kẹo Nhi Đồng
    2024-02-14 12:15:21

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận