Vụ chiêmVụ chiêm: Lúa chiêm thường được thu hoạch vào khoảng tháng tư âm lịch. năm nay giời thương, đồng nào đồng nấy lúa tốt bời bời. Dân làng NgáiLàng Ngái: Là một trong các cách gọi nôm na của làng Hương Ngải, thuộc huyện Thạch Thất. Cuối thời Lê Trung Hưng, huyện Thạch Thất thuộc trấn Sơn Tây, vào thời Nguyễn thì huyện Thạch Thất thuộc tỉnh Sơn Tây.được mùa to.
Trường ông Cử NgáiÔng Cử Ngái: Cử nhân là một học vị dành cho người thi đỗ kỳ thi Hương thời Nguyễn. Ông đỗ Cử nhân quê ở làng Ngái nên gọi là “Ông Cử Ngái”.nghỉ mùaNghỉ mùa: Theo thông tin tham khảo từ tác phẩm “Bút Nghiên” của tác giả Chu Thiên, khi lúa chín thì thầy đồ cho học trò nghỉ để học trò về gặt lúa., lò gậy ông ThịnhLò gậy ông Thịnh: Theo bài “Một vị phó bảng ở làng Ngái” trong sách “Người Quê Ta Đất Quê Ta” (Báo Hà Tây – Tuyển tập), cụ Phí Văn Thịnh thuộc họ Phí Đình rất giỏi võ, nhất là môn đánh gậy. Năm Bính Thìn (1856), cụ mở lớp dạy võ ở làng, điển hình là lớp học đánh gậy, còn gọi là lò gậy làng Ngái (sau đổi là phường gậy) rất nổi tiếng.
Cách gọi “Lò gậy ông Thịnh” chỉ là cách gọi do tác giả sáng tạo ra để độc giả dễ nhớ hơn. cũng tạm ngừng tập dăm hôm để giai làng còn gặt. Duy có anh xứAnh xứ: Thời Nguyễn, học trò muốn thi Hương thì phải đỗ kỳ thi sát hạch (Con cháu hoàng tộc, con các quan, Tú tài thì không cần thi sát hạch), ai đỗ đầu kỳ thi này thì gọi là “đầu xứ”. Anh Quý đỗ đầu trong kỳ thi sát hạch nên gọi là “Anh xứ Quý”.Quý, người rỗi rãi nên tha thẩn ở cầu NghinhCầu Nghinh: Cách gọi khác của quán Nghinh Hương, một di tích đặc biệt ở Hương Ngải, thời phong kiến được dùng làm nơi dùi mài kinh sử của sĩ tử trong làng, nơi tiễn các sĩ tử đi thi và cũng là nơi đón các quan Tân khoa về vinh quy bái tổ., miệng nghêu ngao hát:
Bình Luận