Chương 5: Oulu – Thử làm trò chơi điện tử

Khoảng nửa sau của năm thứ hai thì tôi mới để ý đến việc ngành trò chơi điện tử đang nở rộ ở Phần Lan.

Người ta không chỉ lập trình trò chơi mà còn đưa nó vào giảng dạy trong trường học. Với khóa của tôi thì phần phát triển game chiếm hẳn hai môn tự chọn (từ bây giờ tôi sẽ gọi trò chơi điện tử là “game” nhé vì chắc ai cũng quen thuộc với từ này rồi).

Môn lý thuyết và lịch sử game được dạy bởi một thầy giáo trẻ cũng là một người thiết kế trò chơi chuyên nghiệp luôn. Thầy có gương mặt tròn khá vui vẻ, mái tóc vuốt chỉa ra bốn phương tám hướng và chòm râu ở dưới đều nhuộm đỏ trông rất ấn tượng. Môn thực hành thì được dạy bởi một thầy giáo khác to cao đẹp trai, người Phần Lan nhưng tóc lại đen.

Hồi đó trong trường sử dụng phần mềm Unity để làm game vì nó có phiên bản miễn phí cho sinh viên và giao diện thân thiện cho người mới học. Như các môn viết mã khác, điểm thú vị với môn viết mã game là người học sẽ nhìn thấy ngay sản phẩm làm ra và trong phút chốc có thể trở nên cực kỳ phấn khích.

Tôi cũng không biết giải thích thế nào cho rõ. Đại khái là rất sướng khi thấy nhân vật trong bối cảnh đã nhảy lên cao khi ấn phím “space”, hay là khi khẩu súng cầm trên tay nhân vật đó nhả đạn thì mấy cái thùng trước mặt thật sự đã nổ.

Thêm nữa, người học có thể sáng tạo tùy hứng, đặt vào tay nhân vật của mình bất cứ thứ vũ khí nào mà họ thích. Đó không nhất thiết là súng đạn, mà có thể là kẹo cao su, là pháo, là… bồn cầu. Tôi nghe nói có game nào đó còn cho phép bạn ném sếp thì phải, ha ha.

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận