Cành Vàng (II)

Phố thị xa hoa, quán xá nhiều,

Chàng trai nhã nhặn, chí còn kiêu.

Hoàng cung rợp tím, lùng bùng trống.

“Liễu MẫuLiễu Mẫu: Từ tự chế, ý chỉ người mẹ có hiểu biết sâu rộng. , hiền nhi cáo mấy điều…”

 

Nữ đế bình sinh chẳng nghĩ liều,

Quần thần phủ phục, đức cao siêu,

Điềm nhiên vấn đáp nam nhân ấy:

“Kẻ dưới triều kia, chớ nói điêu…”

 

“Khí tiết thiên niênThiên niên: Nghìn năm., chẳng dám xiêu,

Nam nhân phiến phiếnPhiến phiến: Từ tự chế, chỉ những thứ mỏng manh, một sớm một chiều., giấc mơ chiều.

Hiền nhi – đúng thật ngươi gan lớn,

Tiếm hiệu, xưng danh quả lắm chiêu.”

 

Tráng sĩ ùn ùn, lệnh triệt tiêu,

Chàng trai bủn rủn, vội làm liều.

“Cành vàng buộc chỉ, con yêu mẹ.

Mẹ hãy nghe con, hoạ giáng nhiều…”

 

“Đảo ấy xa xôi, lính khó điều,

Thường dân hốc hác, chẳng còn nhiêu.

Nhà lều, lửa trại lo cùng sống,

Dịch bệnh triền miên, khúc tử thiềuKhúc tử thiều: Cụm từ tự chế, chỉ khúc ca của thần chết. .”

Chú thích

    Bình Luận

    Đang tải bình luận...
    Chưa có bình luận