ảnh bìa bài viết Gửi người về phía Biển xa
Đã duyệt

Gửi người về phía Biển xa

Đã hoàn thành
  • Tác giả: Trăng viễn
  • Thể loại: Thư Tình
  • Nguồn: Trăng viễn
  • Thiết kế bìa: Thiết kế bởi Trăng Viễn bằng Cavan
  • Rating: Không giới hạn độ tuổi
Tổng lượt xem
Tổng bình luận
2

Tôi hôn thắt nỗi nhớ một nỗi nhớ không thể gọi thành tên. Gửi tình yêu theo làn gió, bay về nơi biển xa mây mờ. Ánh trăng đêm nay dịu dàng như một tấm thảm huyền bí trải rộng khắp cõi lòng tôi, soi rọi cả những góc khuất tưởng đã ngủ yên. Có lẽ, chỉ trăng mới hiểu hết nỗi niềm của một kẻ yêu mà không thể chạm, nhớ mà chẳng thể gọi tên.

# Trăng viễn - Gửi người về phía Biển xa

 Vầng trăng cũ, chuyện mình đã khác.

Có những đêm, chẳng cần một điều gì đặc biệt xảy ra, lòng người vẫn cứ chùng xuống. Như thể gió thôi cũng biết buồn. Như thể trăng rơi nghiêng cũng đủ khiến ký ức lật lại một trang xưa. Em đã từng nghĩ mình đã quên, đã đủ bình tâm để không còn ngoái đầu về phía cũ nữa. Nhưng đứng trước biển, giữa một đêm có trăng, em mới hiểu: có những điều chỉ cần gió thổi nhẹ qua, cũng đủ khiến tim nhói lên một nhịp.

Biển đêm nay không cuồng sóng, gió không gào thét như những hôm bão về. Chỉ có sự lặng lẽ đến nghẹn người. Mặt nước loang loáng ánh trăng, dịu dàng nhưng cũng rất lạnh. Cảnh vật bình yên quá, còn lòng em thì không. Nó chất chứa những điều chưa từng nói ra, những mảnh vỡ chưa kịp lành và những câu hỏi đã thôi không còn mong câu trả lời.

Có điều gì đó trong em vẫn đang kẹt lại giữa “đã qua” và “đã quên”. Không rõ là tiếc nuối hay chỉ đơn giản là một nỗi nhớ không kịp đặt tên. Chúng ta đã từng rất gần. Gần đến mức, em tưởng rằng chỉ cần yêu là đủ. Nhưng không phải. Hóa ra, tình yêu không chỉ cần chân thành, mà còn cần đúng thời điểm, đúng người, và một chút bao dung. Chúng ta, tiếc thay, lại thiếu mất tất cả những điều ấy.

Ngày ấy, em yêu anh bằng tất cả những gì non nớt và vụng về nhất. Yêu bằng cách đòi hỏi nhiều hơn là thấu hiểu. Yêu với tất cả sự nồng nhiệt, nhưng lại không đủ dịu dàng. Em từng giận anh vì không hiểu em. Cũng từng khóc vì những khoảng lặng trong tin nhắn, vì những lần anh im lặng khi em đang cần một lời nói. Nhưng giờ nghĩ lại, có lẽ anh cũng đã từng mệt mỏi, từng tổn thương  chỉ là em không đủ trưởng thành để nhận ra.

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận
avatar tác giả trăng viễn
2 bài viết

trăng viễn

Cấp thành viên
điểm lấp lánh 30/50
1
Cấp độc giả
điểm độc giả 0/50
1
Cấp tác giả
điểm tác giả 6/50
1