Tránh

Tôi có một thói quen đó là khi phát hiện bản thân có tình cảm với một ai đó mà tôi không nên có tình cảm, tôi thường giữ khoảng cách với họ. Sau đó lao đi tìm những người khác, để đi chơi, hẹn hò, thân mật nhằm gạt bỏ đi những cảm xúc chộn rộn trong lòng kia.

Nhưng rõ ràng là khi một mình, trong đêm tối, với bốn bức tường. Tôi không thể tự chủ được, suy nghĩ về em cứ du hành trong tâm trí mình. Từng ánh mắt, nụ cười, dáng hình em ám ảnh tôi. Những lần miên man trằn trọc hơi ấm giữa những đầu ngón tay, dưới màn đêm ngồi cạnh em.

Em trống rỗng, em tổn thương, em bất ổn.

Tôi không thể làm gì hơn, không biết an ủi em như thế nào. Chỉ có thể vụng về chia sẻ câu chuyện của mình, những thì thầm rút ngắn khoảng cách giữa chúng tôi.

Em dịu dàng và tan vỡ.

Đôi mắt em, in hằn sâu trong tâm trí mỗi lúc tôi nhắm mắt. Tôi không rõ thứ tình cảm mong cầu này có tốt đẹp hay không, hay chỉ là vì thấy em yếu đuối như vậy, trong tôi khơi gợi muôn vàn xúc cảm phức tạp.

Muốn bên cạnh em, để em lấy hết đi ấm áp của mình, để em lấp đầy lỗ hổng sâu thẳm trong lòng.

Rồi có thể là tôi sẽ chết, vì điều đó.

Mà khi gặp em, tôi đẩy em ra xa mình. Lờ đi những lời em nói, không chủ động để tiến tới giúp em. Tôi ở đó im lặng, đứng nhìn em tự mình chiến đấu với những xót xa của cuộc đời. Tôi nghĩ rất nhiều, nhưng dường như chưa đủ để làm điều gì cho em cả.

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận
Dưới những màn đêm
Tác giả: Thích Ăn Thịt Gà
Thể loại: Tản Văn

Danh Sách Chương (9)