Chương 9: Hành trình tại Angelica.

Tác phẩm: Đổ Bóng.

Tác giả: Hoả Chi Minh.

Chương 9: Hành trình tại Angelica.

 

Khoảng cách giữa Leo và Vũ không chỉ là hai mét hơn, nó còn là sự khác nhau giữa người mới nghe và kẻ luôn nhớ.

Dáng hình chị trong mắt cậu giờ đây đã không còn là Vũ của những phút giây bông đùa hay nghiêm túc. Chị vừa ra khỏi trụ nước, mà ngỡ như chị vẫn đang trầm mình trong thứ cảm xúc đau thương, đặc quánh, không thể kiểm soát nổi chính bản thân mình. Vũ cuộn sóng tóc xanh dương thành một búi cao, đôi mắt khép hờ hững. Đột nhiên chị hít sâu.

Như cái cách trụ chữa thương rút hết mọi phân tử chất lỏng để quần áo Vũ khô ron, người con gái ấy cũng hút toàn bộ nỗi đau vào lại trong cơ thể. Chị ngẩng cao đầu, bước ra khỏi vùng tăm tối mà chính chị cũng không thể nhìn thấy.

“Tránh ra chút.” – Giọng Vũ cất lên.

Monsoon ẩn cái ghế gỗ Leo vừa ngồi và đưa ra một ghế lái cùng một ghế phụ bọc đệm bóng loáng.

Leo chớp mắt. Cuối cùng cậu cũng nhìn tận mắt chị nói chuyện, mà không phải hình chiếu 3D hay âm thanh vang vọng khoang chính. Chỉ là, sự vui sướng ấy chưa thể vượt qua nỗi đau vừa đổ ào lên cậu thanh niên. Leo im lặng gật đầu, giấu vị xót xa nhặt được ấy vào trong. Cậu cất thật kỹ, và muốn nhấm nháp nó một cách cẩn thận, để có thể hiểu. Hiểu Vũ, cũng như hiểu nỗi bàng hoàng của bản thân khi lần đầu nghe thấy Trái Đất không còn.

Đến lúc ngồi xuống cái ghế đệm màu lam mà Vũ chỉ định, đầu óc của Leo vẫn cảm thấy mơ hồ. Nhưng Vũ không cho cậu tiếp tục. Monsoon bất ngờ trói hai tay cậu vào tay vịn!

Lời tác giả

Câu tác giả thích nhất trong chương: "Đua không em ới!" :)))))

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận