ảnh bìa bài viết Đi về phía mặt trời
Đã duyệt

Đi về phía mặt trời
Bài viết thuộc sự kiện: Sóng Bút Lạc Hồng Kỳ II – Ra Khơi

Đã hoàn thành
  • Tác giả: An Hạ
  • Thể loại: Kẹo Lạc
  • Thể loại phụ: Kẹo Lạc
  • Nguồn: Khôi Văn Quán
  • Thiết kế bìa: An Hạ trên Canva
  • Rating: Không giới hạn độ tuổi
Tổng lượt xem
Tổng bình luận
1
Tổng số quà
4

Xin chào các bạn! Tôi là Bình An!

Người ta bảo cái tên nó vận vào cái số của mỗi người. Nghe tên tôi như thế mấy ai nghĩ cuộc đời tôi phải đi qua những cơn sóng dữ tưởng chừng có đôi lúc tôi đã bị những cơn sóng ấy nuốt trọn. Định mệnh nhét vào tay tôi một số phận không trải đầy hoa hồng mà ngược lại chỉ toàn thân tầm gai. Mỗi bước chân tôi đi đều rỉ máu, đau nhói. Tôi như cỏ dại không chịu cúi đầu trước số phận nên tôi phải mạnh mẽ vươn lên, giành lấy số phận về tay mình.

# An Hạ - Đi về phía mặt trời

Đi Về Phía Mặt Trời 

 

Tôi là kết quả của một cuộc tình ngang trái giữa thói đời cách biệt thân phận sang hèn và quyền lực. Nhà mẹ tôi rất nghèo. Còn gia đình bố tôi – người góp phần tạo lên hình hài của tôi hôm nay – nghe bảo lúc ấy giàu nhất vùng này lại thêm ông nội tôi làm chức gì tận trên tỉnh. Người ta bảo cũng tai to mặt lớn lắm. Bố mẹ tôi vượt qua mọi rào cản để yêu nhau. Mà thói đời thứ gì càng cấm cản họ lại càng lao vào mãnh liệt hơn.

Để rồi lúc biết sự hiện diện của tôi, ai cũng tưởng kết quả của cuộc tình ấy sẽ đơm hoa kết quả ngọt. Nhưng không. Gia đình bố tôi một mực không chấp nhận mẹ con tôi. Họ càng ra sức ngăn cản khi biết tôi là con gái. Họ bảo: “Giá thử nó là con trai thì chí ít đây cũng nhận cháu”.

Ấy là những gì mẹ tôi kể cho tôi nghe. Câu chuyện này được nhắc đi nhắc lại suốt mười tám năm qua chắc không dưới trăm lần trong những cơn say của bà.

Còn bố tôi ư? Ông cũng bỏ rơi mẹ con tôi. Có lẽ ông đã chán với trò chơi tình ái này khi trước mắt bày ra một mối quan hệ đúng chất môn đăng hộ đối. Ông chọn nghe theo gia đình. Ông lấy vợ và từ khi sinh ra đến giờ tôi chưa một lần được nhìn thấy mặt cha mình.

Nắng đã nhạt. Bầu trời về chiều không còn cái nóng bỏng da như ban trưa mà dần dịu dàng hạ nhiệt sau trận lôi đình. Gió từ sông lớn mang theo hơi mát như xoa dịu những cơn đau trên khắp người tôi. Gió nhẹ nhàng lau khô giọt nước mắt và thổi làn tóc đen tuyền đang rối bù của tôi khiến vài cọng tóc mai bay bay trước đôi mắt mờ nhoà. Gió đung đưa những thân tre xanh bóng cạ vào nhau nghe kẽo kẹt từng hồi nhanh chậm, tiếng lá tre xào xạc tạo nên bản giao hưởng êm tai ru cuộc đời tăm tối đang co ro ngồi bó gối dưới gốc tre ấy. Đôi mắt trĩu nặng u uất của tôi dần khép lại. Tôi chìm vào giấc ngủ mơ màng sau trận đòn vô cớ.

Quà Tặng

số lượng Trà đá vỉa hè bài viết đã được tặng 2
số lượng Nước mía Không Đường bài viết đã được tặng 1
số lượng Cà phê Nhiều Đá bài viết đã được tặng 1

  • Ống Bơ đã tặng Cà phê Nhiều Đá
    2024-08-23 03:32:31
  • Kim Ngọc đã tặng Nước mía Không Đường kèm lời nhắn: Ngoài đời tui cũng từng gặp những trường hợp tương tự thế này. Thế nên tui không thích nghe câu: Trên đời này có cha mẹ nào không thương con đâu. Thật sự có cha mẹ không thương con mình thật. ?
    2024-08-08 22:37:05
  • Cá Voi Bay đã tặng Trà đá vỉa hè
    2024-08-07 23:16:10
  • Cá Voi Bay đã tặng Trà đá vỉa hè
    2024-08-07 23:12:38

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận
avatar tác giả An Hạ
6 bài viết

An Hạ

Cấp thành viên
điểm lấp lánh 30/50
1
Cấp độc giả
điểm độc giả 0/50
1
Cấp tác giả
điểm tác giả 30/50
1

"Xin chào mọi người! Mình yêu thích con chữ đặc biệt là những ngôn từ bay bổng và đẹp đẽ. Nhưng khả năng viết còn hạn chế rất nhiều. Vậy nên rất mong được học tập nhiều hơn trong hành trình nhặt chữ của mình. Xin trân trọng!"