ảnh bìa bài viết Đan Rế
Đã duyệt

Đan Rế

Đã hoàn thành
  • Tác giả: Hoa Sen Ngọt
  • Thể loại: Tản Văn
  • Thể loại phụ: Tản Văn
  • Nguồn: Hoa Sen Ngọt
  • Họa sĩ: Không có
  • Thiết kế bìa: Thiết kế bởi Hoa Sen Ngọt bằng cách chụp ảnh.
  • Rating: Không giới hạn độ tuổi
Tổng lượt xem

Hôm nay về Nhang (quê ngoại tôi), dịp đâu may mắn lạ thường, lại vừa gặp khoảng ông ngoại tôi đan rế. Thoạt kỳ thủy, thấy khoảnh sân nhỏ la liệt những mẩu tre, nan tre còn nguyên màu xanh ngắt, tôi lấy làm lạ bèn hỏi:

# Hoa Sen Ngọt - Đan Rế

“Thủng nồi trôi rế”

“Cô dâu chú rể đội rế lên đầu…”

“Vuông hổng sàng”

 

Hôm nay về Nhang (quê ngoại tôi), dịp đâu may mắn lạ thường, lại vừa gặp khoảng ông ngoại tôi đan rế. Thoạt kỳ thủy, thấy khoảnh sân nhỏ la liệt những mẩu tre, nan tre còn nguyên màu xanh ngắt, tôi lấy làm lạ bèn hỏi:

 

– Ông bà phơi cái gì thế ạ? – Tôi trỏ một đống lổn nhổn.

 

Bà tôi bảo đống vụn đó là các mẩu gộc tre, phơi để đun bếp. Đoạn, bà nói thêm rằng nay ông đẵn dăm cây tre về chẻ lấy nan đan rế. Làng nước bảo đối với một đứa như tôi thì việc này có khác gì buồn ngủ gặp chiếu manh đâu kia chứ! Lòng riêng khấp khởi mừng thầm, tôi liến láu dặn ông khi nào làm rế thời gọi tôi đến ngõ hầu tôi xem. Xưa rày chỉ thấy mấy cái rế cũ kỹ ám bồ hóng đen trũi đặt xó bếp nhà ông bà chứ nào đã “hạnh ngộ” vẻ “gái tơ” của chúng! Mà một khi đã “hạnh ngộ”, tất tôi phải hỏi cho ra nhẽ, phải dò cho đến ngọn nguồn lạch sông!

 

Tôi bèn chỉ nan tre, thắc mắc:

 

– Ơ thế là cái này phải phơi nắng rồi mới đan được rế hử ông bà?

 

– Không – Vẫn là bà tôi rẽ ràng giải thích – Chỗ này cũng dùng để đun bếp, còn tre đan rế ông chẻ rồi cất trong kia.

 

Ông tôi lật đật dẫn tôi đến xem một cây tre dài nguyên (dĩ nhiên chửa được trăm đốt), cạnh đó là một bó nan được chẻ từ cật tre, mặt ngoài thắm sắc xanh của lũy làng xưa mà trong cõi mơ tôi hằng tơ tưởng. Tôi khe khẽ rờ vào. Tôi đã chạm vào bạn tương tri nghìn đời của nhà nông! Sợ ông quên, tôi láu táu dặn lại:

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận