ảnh bìa bài viết Dạ Oanh: Độc Tấu
Đã duyệt

Dạ Oanh: Độc Tấu

Đã hoàn thành
  • Tác giả: Nicole L. Nightingale
  • Thể loại: Kẹo Lạc
  • Thể loại phụ: Duyên Thương
  • Nguồn: Nicole Loerwyn Nightingale
  • Họa sĩ: Véles
  • Thiết kế bìa: Họa sĩ Véles, đã qua chỉnh sửa bằng Canva.
  • Rating: Không giới hạn độ tuổi
Tổng lượt xem

Dưới đêm trăng mười sáu, cô gái rót trà nguội vào tách men xanh. Gọn ghẽ, đặt trong lòng bàn tay của con ma-nơ-canh mặc kimono trắng một khúc thì thầm:

"Em sẽ gọi Ngài là Shikawa. Vì chết mà không có tên... đau lắm."

# Nicole L. Nightingale - Dạ Oanh: Độc Tấu

Hiệu sách tầng ba không có gì đặc biệt. Thoạt nhìn, nó chẳng gây ấn tượng nổi với khách qua đường. Cửa sổ bám bụi cũ mờ, được thanh lý với giá rẻ mạt từ một trường tư vừa giải thể. Ô kính lợp theo lối EdwardLối Edward: Kiến trúc cửa sổ đặc trưng của thời vua Edward VII (Anh, 1901–1910), gồm nhiều ô kính nhỏ liền nhau. liền kề – khung dày, dựng gối hình thang. Và nếu đứng ở dưới ngoái lên thì hút sáng tối thui, trông như mấy phím đàn buồn.

Chẳng ai nghĩ nó thâu được ánh trăng.

Nhưng, vào những đêm trời quang, tròn đầy vành vạnh; khung cửa ấy lại se hết tơ rằm, dệt nên lụa bạc, rồi rải xuống mặt sàn. Bên trong, bóng mấy kệ sách in hằn, sắc lạnh – như lưỡi kéo chìm đang cắt váy cho tiểu thư nhà nào đi dạ hội. Cứ thế, trăng trườn vào. Bóng đổ lên. Thuần thục như một chuỗi dây chuyền được móc nối bởi người thợ rối vô hình. Mỗi tấm sáng gắng gượng len lỏi thêm chút ít, để rồi cũng đành chịu thua trước chiều kích u ám của gian phòng rộng thênh thang. Chúng đứt phựt, gãy ngang và chìm dần vào miền vô sắc.

Chẳng còn gì – ngoài một nhúm sáng, đọng lại nơi lớp kính nứt hình mạng nhện. Ánh khúc xạ trượt dài, lần theo mép tấm rèm nhung lả lơi, loang loáng bên viền tròn của một chiếc bàn kiểu Mỹ. Cái bàn ấy nhỏ thó, chỉ ngang hông người. Mặt gỗ trần trụi không buồn trải khăn, nhẵn bóng màu ly vang mới rót. Ðỏ nhòe bóng trăng.

Ngày xưa – giữa cái thời mà phim ảnh vẫn còn lấm tấm sạn đen và thị trường thì lén lút dưới men say rượu lậuRượu lậu: Ý chỉ thời kỳ Cấm Rượu (Prohibition) ở Mỹ từ năm 1920 đến năm 1933., người ta thường ưa quây quần quanh loại bàn như vậy. Họ tay đan tay, lẩm nhẩm mấy câu thần chú học mót, rồi nín thở chờ một cú rung, hay một tiếng gõ lộc cộc từ cõi không biết. Những buổi cầu cơ đó tối tăm, u uất lắm – bắt đầu bằng trò đùa, luôn luôn, nhưng hiếm khi kết thúc với niềm vui. Nếu mấy vết xước gỗ bên rìa bàn – trắng hếu màu xương cá – mà biết nói năng… Ắt hẳn, trong tiếng sườn sượt đẩy ly của khách uống trà, sẽ nghe loáng thoáng âm vang từ năm 1930 – chuyện một gia đình ở Connecticut chết cả thảy năm người, con bé út thì biến mất không rõ tăm hơi. Rồi sự việc năm kế tiếp. Mười tín đồ KKKKKK: Ku Klux Klan, một hội kín cực hữu của người Mỹ da trắng, nổi tiếng với tư tưởng phân biệt chủng tộc và các hoạt động phạm pháp. mũ chóp nhọn hoắt, sạch sẽ như vừa mới giặt, bắn nhau vô cớ. Khi cảnh sát đến, thi thể chúng đã khô quắn quéo như thanh củi mục bị bỏ quên trên gác bếp. Lỗ đạn to tròn như đồng xu, mà chẳng đổ giọt máu nào.

Chú thích

    Bình Luận

    Đang tải bình luận...
    Chưa có bình luận