Chương 1: Ký ức

“Năm thứ chín sau khi nàng rời khỏi ta, đỉnh Nguyệt Ninh đón trận tuyết rơi đầu mùa lần đầu tiên. Nàng nhìn xem, tuyết rơi rồi nhưng nàng vẫn mãi chưa về bên ta, nàng đã hứa chúng ta sẽ cùng ngắm tuyết rơi kia mà?”

Hắn thê lương ôm lấy cổ cầm, uống cạn một chén rượu đào lạnh ngắt, gió tuyết bay đầy trời.

***

Tại một chiều không gian khác. Thành phố Thuận Yên, năm 2050.

Từ trong giấc mộng nàng tỉnh giấc. Nàng chỉ thấy nơi con tim mình đập mạnh liên hồi, ký ức của nàng mờ mịt như làn sương lãng đãng trên mặt hồ. Chẳng hiểu vì sao, một lần nằm mộng mà như đã trải qua vài đời vài kiếp. Bàn tay nàng hẫng giữa không trung, đầu ngón tay tê rần run rẩy không ngừng, trên khóe mắt có một dòng nước ấm chảy ra. Y tá kêu lên một tiếng rồi chạy đến bên cạnh xem chỉ số sức khỏe cho nàng, sau đó nhanh chóng đi gọi người.

Nàng chớp mắt, lệ vẫn cứ tuôn. Tâm trí lướt qua một mảng trắng xóa phủ đầy tuyết, bên tai văng vẳng tiếng gào thê lương xé lòng.

“Phi!”

Ngoài cửa, bạn thân của nàng là Ngọc Thanh vui mừng chạy vào, theo sau là bác sĩ điều trị của nàng.

“May quá, cuối cùng cậu cũng tỉnh…”

“Tớ bị làm sao vậy?” Tình Phi khàn khàn nói chuyện.

Ngọc Thanh rót một cốc nước ấm đưa cho nàng rồi ngồi bên cạnh chờ bác sĩ kiểm tra sức khỏe cho Tình Phi, vừa đáp.

“Mấy hôm trước, tớ tới nhà tìm cậu thì thấy cậu ngất xỉu trước bàn máy tính. Tớ đưa cậu nhập viện, bác sĩ bảo cậu bị lao lực quá độ kiệt sức, dẫn đến hôn mê sâu. Tớ có liên hệ cho mẹ cậu rồi. Cô vừa về lại quê để lo chuyện nhà, ít bữa lại lên thành phố thăm cậu.”

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận
Vẫn Lạc Trần Ai
Tác giả: Thích Ăn Thịt Gà
Thể loại: Duyên Thương

Danh Sách Chương (2)