Chương 4: Sứ Trắng

“Anh, cao thêm chút nữa! Cành trên đẹp hơn nhiều!”

Giữa không gian yên tĩnh, thanh bình chốn thiền tu, dưới gốc sứ lớn nhất sân chùa, có tiếng người làm dao động những đài hoa trắng muốt. Dưới nền đất, cậu trai nhỏ chừng bảy tuổi tay che ngang trán nheo mắt ngước nhìn. Phía trên thân cây, người anh lớn trụ tay vào cành xám, cố vươn mình lên theo lời của đứa em.

“Đúng rồi! Cành đó đẹp nhất!”

Đôi mắt cậu bé sực ánh lên một tia sáng ngời, giọng nói trong trẻo ngay lập tức reo vui. Đứa trẻ lớn hơn đang len lỏi giữa những tán cây dài ngoằn đơm đầy hoa trắng, nghe tiếng em gọi lại càng thêm phần khẩn trương. Cẩn thận bẻ một nhánh sứ nhỏ vẫn còn vương chút mưa rào đầu hạ, cậu anh phấn khởi nhìn cành hoa giờ đã nằm gọn trong tay mình. Hít một hơi lấy can đảm, cậu nắm chặt thức quà vừa hái vội rồi nhắm mắt liều mình nhảy xuống. Lá cành xao động, mấy chú sẻ nâu hay đứng ríu rít ngó nghiêng lập tức giật mình vỗ cánh, tung mình lượn bay giữa nền trời xanh ngắt.

Thấy anh trai an toàn đáp đất, đứa em nhỏ liền chạy ào đến đỡ, toe toét miệng cười. Phủi đi lớp bụi bám trên tà áo giao lĩnh tím, đứa trẻ cao hơn nhìn mãi đóa hoa thoang thoảng mùi hương trang nhã, tâm trí nghĩ gì mà lại để lộ vẻ ưu tư. Xoay sang người em trai kém mình một tuổi, cậu lo lắng hỏi rằng.

“Nó có nhỏ quá không? Hay là để anh trèo lên hái cành khác. Không chừng phía trên cao vẫn còn nhiều đóa lớn hơn.”

“Anh muốn đi tìm thêm mấy cành sen. Phải chi giờ là tháng năm thì tốt biết mấy nhỉ.”

Lời tác giả

Tada, vậy là các nhân vật mới đã lần lượt xuất hiện rồi nè. Chào mừng các cụ đến với vũ trụ Tương Kiến của con:>
Xin lỗi vì đã để quý bạn đọc chờ lâu nhé:>

Quà Tặng

số lượng Nước mía Không Đường bài viết đã được tặng 1

  • Kim Ngọc đã tặng Nước mía Không Đường kèm lời nhắn: Nước mía dẫu không đường vẫn đủ ngọt ngào nha cô Én?
    2023-07-08 18:25:37

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận