Từ khi chú vịt con xấu xí nhận ra mình là một con thiên nga và nhập đàn với những con thiên nga đồng loại khác, chú đã bay qua rất nhiều nơi. Trên bầu trời rộng lớn, chú ngắm quang cảnh bên dưới là những cánh đồng, hàng cây, đồi núi và những con sông chảy êm đềm. Chú mỉm cười nhủ thầm: “Có lẽ đây chính là thế giới bao la mà ngày xưa mẹ vịt nói tới. Nhưng không biết mẹ đã tới những nơi như thế này chưa?” Bỗng dưng chú thấy nhớ về nơi ấy, nơi mà chú đã sinh ra, nơi chịu bao nhiêu cay đắng, tủi nhục. Chú có một ý nghĩ hơi khác lạ. Chú muốn quay trở về nơi ấy một lần nữa. Không phải chú muốn khoe mẽ sự thay đổi xinh đẹp hiện tại của mình mà chú muốn gặp lại mẹ vịt, muốn nói lời cảm ơn đến mẹ ngày đó đã kiên trì ấp trứng để chú được chào đời và có ngày như hôm nay.
Trong một lần bơi lội ở một con sông mát mẻ, trong lành chú thiên nga nói ý nghĩ của mình với vợ của chú.
– Anh muốn quay trở lại sân nuôi gia cầm năm xưa để gặp lại mẹ vịt. Anh muốn nói lời cảm ơn đến mẹ và thăm mẹ cùng anh chị em. Em sẽ đi cùng anh chứ?
Vợ của chú thiên nga dịu dàng bơi lại gần chồng mình, đầu hơi nghiêng như còn băn khoăn rồi hỏi lại chú: “Những ngày tháng cay đắng, khổ sở ở nơi đó anh đã quên sao? Anh còn muốn quay lại gặp những người đã từng khinh thường anh, bắt nạt anh làm gì?”
Bình Luận