Suy cho cùng ai cũng có những nỗi niềm và khó khăn riêng đúng không tác giả? Điều tốt nhất là hãy hướng về tương lai phía trước. Mình thích cái cách tác giả lồng những hình ảnh của tự nhiên như trăng, biển, sóng, màn đêm vào tác phẩm, tạo ra một sự hài hòa nhất định làm bật lên nội tâm nhân vật. Hình ảnh bà cụ xuất hiện nữa, vừa ma mị vừa nhân văn. Đúng là truyện này đọc lần đầu mình chưa thấy đã nên đọc lại đến lần hai, lần ba thì mình thấy nó hay và thấm.
OK bạn, truyện hay thật mà. Càng ngày mình càng thấy bạn viết lên tay đấy. Mà có điều bạn đăng truyện lên đây ít quá hừ, đọc không đã. Hóng bạn đăng thêm truyện, mình sẵn sàng góp ý.
?1 câu chuyện nhẹ nhàng bí ẩn đáng để ngẫm, có thể bà cụ cô gái gặp phải chăng là cô gái sau này nếu không gặp chàng trai trên thuyền nhỉ?
Nhiễu điều phủ lấy giá gương, Người trong một nước phải thương nhau cùng. Tặng tác giả ổ bánh mì không Việt Nam thơm ngon chất lượng nha.
Chúc mừng bạn đã có Quà tặng trong Sự kiện Sóng Bút Lạc Hồng kỳ II - Ra Khơi. Cảm ơn bạn đã tham gia cùng Khôi Văn Quán.
Tặng bạn tô cháo hành nóng hổi ăn cho ấm dạ. Hy vọng sẽ được thưởng thức thêm nhiều truyện hay nữa từ bạn.
Vẫn chấp niệm với truyện ngắn này, thích nhất là cái nhan đề nên mình tặng quà khích lệ cho tác giả nghen?
Mình đã từng ngắm trăng trên biển nên mình rất là thích bài viết này luôn.
một tác phẩm hay, nhân văn, mang màu sắc độc đáo của vùng miền Tây Nam sông nước❤️
Một năm khởi đầu từ mùa xuân, trang viết khởi đầu từ những con chữ tinh khôi. Cung chúc toàn thể thành viên của Khôi Văn Quán năm mới đạt được nhiều thành tựu mới trong hành trình viết lách của mình.
Xuân phong thiêm họa ý;
Tuế nguyệt phú thi tình.
(Gió xuân thêm ý họa;
Năm tháng đọng tình thơ.)
Thân mến.
Bữa hổm tui tặng quà rồi mà quên bình luận bài viết cho bạn. Thứ nhất trời ở chỗ tui đang nóng bức nên thấy biển là tui thấy mát rồi, lại còn vào ban đêm nữa lại mát hơn. Ban đêm có trăng lại ra thành 'trăng thanh gió mát'. Thứ hai, truyện của bạn mang màu sắc huyền diệu, bí ẩn, mình đọc mà cảm giác như nửa thực nửa mơ. Mình bị say vào nội tâm nhân vật do bạn lột tả. Cái kết của bạn kiểu mở rộng cho người đọc phải suy nghĩ nhiều, phải đặt câu hỏi liệu rằng...? Cuối cùng, cảm ơn bạn đã mang đến đây một tác phẩm hay, tạo ấn tượng cho Mèo? Giờ mình hết quà rồi chứ không sẽ tặng bạn thêm nữa. ? Giờ mình sẽ đọc tiếp những tác phẩm khác và bình luận?