Nắng ơi

Bình minh lấp ló mặt trời,

Hừng đông đã hửng nắng ơi xin chào!

Xa xa bóng dáng người nào,

Chưa nhìn được rõ ào ào mưa rơi.

***

Thân này quần áo tả tơi,

Nắng qua trước mặt hoa rơi thẹn thùng,

Con tim vốn đã chập chùng,

Nay thành giao hưởng đùng đùng nở hoa.

***

Ngày trông dáng nắng phương xa,

Lời không dám mở bóng hoa yêu kiều.

Nắng ơi, ngây ngất sớm chiều,

Như hoà trong tiếng sáo diều du dương.

***

Nắng ơi chưa gặp đã thương,

Nắng qua để lại vấn vương chữ tình.

Nắng lên tim đậm bóng hình,

Nắng đi không biết mái đình buồn tênh.

***

Ngày ngày mong ngóng gập ghềnh,

Khẽ khàng chạm mặt chênh vênh trong lòng,

Xưa cầu mang nắng về phòng,

Giờ lời chưa mở nắng trong vắt dần.

***

Lướt qua ánh mắt bần thần,

Giật mình bừng tỉnh vừa gần vừa xa.

Giận mình lời chẳng mở ra,

Để giờ bỏ lỡ kêu ca được gì.

***

Thân này vốn chẳng có chi,

Tâm đành tiếc nuối tình si âu sầu.

Nắng ơi sao chẳng ở lâu?

Nắng đi nhanh quá, đi đâu mất rồi?!

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận
Thơ hè
Tác giả: Huệ Thu
Thể loại: Thơ