ảnh bìa bài viết Tết có nhau
Đã duyệt

Tết có nhau

Đã hoàn thành
  • Tác giả: Thanh Diệp
  • Thể loại: Kẹo Lạc
  • Nguồn: Khôi Văn Quán
  • Rating: Không giới hạn độ tuổi
Tổng lượt xem
Tổng bình luận
3

Một ngày xa, Tết bỗng ở thật gần. Cô út nhấn chuông, nghiêng đầu lắng nghe tiếng chân ai chạy vội. Bàn tay gầy xách lỉnh kỉnh những đồ nội gửi cho các cháu, đôi mắt lại nhìn sang mảnh vườn không biết của nhà ai. Cửa gỗ mở ra, tiếng trong trẻo reo lớn.

# Thanh Diệp - Tết có nhau

Một ngày xa, Tết bỗng ở thật gần.

Cô út nhấn chuông, nghiêng đầu lắng nghe tiếng chân ai chạy vội. Bàn tay gầy xách lỉnh kỉnh những đồ nội gửi cho các cháu, đôi mắt lại nhìn sang mảnh vườn không biết của nhà ai. Cửa gỗ mở ra, tiếng trong trẻo reo lớn:

– Cô út tới!

Lựu tháo khẩu trang rồi cười, đưa cái làn nhựa đỏ cho cháu gái.

– Cất vào tủ đông đi, bà dặn mổ gà đem cho hai đứa. Cô mua thêm con trắm đen, để dành mà kho ăn.

Hạnh sung sướng lắc hai bím tóc tết rối, đôi mắt tròn xoe cười tít cả lại. Lựu lắc đầu nhìn đứa nhỏ đến tuổi lấy chồng mà vẫn chẳng khác gì con nít, cô ngồi xuống ghế, tự rót cho mình một cốc nước lọc.

Hạnh chạy ù vào bếp, lạch cạch leng keng không biết làm những gì. Lát sau, cô gái nhỏ đi ra, trên tay ôm một chiếc giỏ ủ đan bằng tre.

– Cô út uống chè nha. Nhà bạn cháu trồng, đảm bảo sạch.

Hạnh mở nắp giỏ, cầm ra chiếc bình tích trắng hoa xanh. Cô rót thứ nước thơm lừng ra chén, ánh vàng sóng sánh chỉ ngửi cũng say. Mùi chè xanh quẩn quanh, lôi tuột người ta về miền ký ức, về những ngày chè đun trong cái ấm nhôm xám đen bám tro bếp củi, để trên mặt tủ gỗ mít sờn nâu mà nội chẳng bao giờ sơn lại.

Ngày đó Hạnh còn bé, mà Lựu cũng chưa lấy chồng. Hai cô cháu lệch gần hai chục tuổi mà nết giống y chang, chỉ uống chè khi còn nóng, mặc kệ ấm khi đó đã vơi hay vẫn còn đầy. Vài lần, nội thấy nguyên ấm chè đổ ra gốc cây mẫu đơn, chỉ vì khi Lựu dẫn Hạnh đi chợ về thì chè đã nguội. Sau lần đó, nội đánh hẳn một cây chè từ đồi nhà bác Sơn về rồi bảo:

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận