Chương D8

“Thế hệ các em là thế hệ ích kỷ.”

Dạo này trí nhớ của tôi tốt một cách lạ kỳ, bỗng dưng nhớ được một câu của cô giáo dạy văn hồi cấp III. Vẻ bất lực chảy từ ánh mắt đến khóe miệng của cô khi nghe hắn đáp thẳng thừng:

“Em có thể hiểu nhưng đừng bắt em đồng cảm. Em không phải đàn bà! Em không trải qua cái cảm giác bị chồng bạo hành nên cô đừng hi vọng em viết văn mùi mẫn. Đấy chỉ là văn chống đối thôi!”

Hồi ấy hắn giống như một biểu tượng của bất khuất trong lòng đám con trai, vì đã dám đứng dậy phản ứng với những tiết học văn dài dòng, sướt mướt. Trước giờ hắn vẫn vậy, vẫn luôn có những lý lẽ riêng để giải thích mọi chuyện, và nếu hắn tin nó đúng hắn sẽ bảo vệ nó đến cùng.

Sau đấy tôi từng hỏi hắn vì sao, hắn chỉ cười nhạt bảo:

“Chỉ với mấy câu chữ mà em đòi đồng cảm với người ta à? Em chưa từng trải qua thì mọi thứ em nói chỉ là giả tạo thôi.”

Hồi còn nhỏ tôi vẫn không hiểu hết ý trong lời hắn nói. Tới bây giờ, khi ngồi đối diện một người lạ mặt mặc áo blouseÁo choàng trắng, nghe ông ta huyên thuyên đủ thứ với vẻ mặt thương cảm thì tôi mới thực sự hiểu.

Họ chỉ đang nói như cái máy bằng mớ lý thuyết họ gọi là kinh nghiệm, chứ họ đâu từng bước đi trên con đường của người khác. Bỏ cái áo trắng kia ra cuộc đời của họ cũng đầy bi ngã, họ lấy gì để khuyên tôi? Lời khuyên của họ chỉ như cọng rơm cuối cùng đè lên sức chịu đựng của tôi mà thôi.

Chú thích

    Bình Luận

    Đang tải bình luận...
    Chưa có bình luận
    Tập truyện ngắn: 100m Cô Đơn
    Tác giả: MKT
    Thể loại: Kẹo Lạc

    Danh Sách Chương (45)