Chương D43

Dạo gần đây giờ giấc sinh hoạt của tôi bị đảo lộn khá nhiều, có những hôm tôi thức thâu đêm, ngày ngủ bù được vài tiếng, ăn uống lại càng không muốn bàn tới. Tôi hỏi hai vị bác sĩ, vị nào cũng bảo bệnh của tôi đang nặng hơn.

Cứ tưởng nghỉ làm rồi tôi sẽ có thời gian chăm sóc bản thân, nhưng cuối cùng thì ngược lại.

Có những ngày tôi không biết phải làm gì, cứ ngồi đờ người ra, ngồi một lúc lại không nhớ nổi thứ mình vừa nghĩ. Kỳ cục, mà cũng khôi hài.

May mà tôi còn có chút vui vẻ khi ngồi viết mấy dòng này, chứ không thực sự là đáng sợ.

Trong cả cuộc đời, tôi sống khá “ngắn hạn”, việc tới thì tôi làm, chuyện tới thì tôi nghĩ chứ chẳng mấy khi đặt mục tiêu ba năm, năm năm hay mười năm gì hết. Nhưng cũng vì vậy mà tôi liên tục bị cuốn vào một guồng quay nào đó, ít khi bị mông lung thế này.

 

Thật ra, điều đáng sợ nhất không phải là sống không có mục đích, mà là biết rõ mọi mục đích đều vô nghĩa.

Vì biết trước kết cục rồi.

 

Lúc này,

có lẽ

nên chọn từ bỏ

nhỉ?

 

Chà, ghét nhở, tôi lại như vậy rồi, vừa đụng khó liền nghĩ đến từ bỏ.

Ngày trước tôi cũng như vậy đấy, thấy không thể sống được cùng bố nên bỏ lên Hà Nội tự lập, rồi thấy không thể tiếp tục cùng hắn, nên cũng chọn chia tay.

 

Tôi từng bảo với hắn là:

“Nếu có thể lựa chọn, ai sẽ chọn đường cụt chứ.”

Hắn trả lời:

“Nếu nó là con đường em muốn đi, thì điểm cụt sẽ trở thành đích đến thôi.”

Rồi hắn lại nói:

“Chỉ cần em không từ bỏ thì sẽ còn cơ hội. Dừng lại thì chúng ta thực sự không còn gì nữa.”

Bình Luận

Đang tải bình luận...
Chưa có bình luận
Tập truyện ngắn: 100m Cô Đơn
Tác giả: MKT
Thể loại: Kẹo Lạc

Danh Sách Chương (45)