Chương D41
Tôi không thích bố hắn, không chỉ vì ông ta cướp mẹ khỏi gia đình tôi, mà còn do ông ta là ngọn nguồn mọi đau khổ của hắn.
Ông ta từng suýt chút nữa bỏ mặc hắn đến chết vì sốt siêu vi. Thế nên ông ta mới chuyển nhà đến khu tập thể cũ kỹ của chúng tôi, chỉ để bên cạnh hắn luôn có hàng xóm trông nom.
Ông ta không để hắn có mẹ, cũng chẳng muốn làm tròn chữ “cha”, cả tuổi thơ số lần tôi thấy ông ta về nhà chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Đến khi ông ta chịu ở nhà nhiều hơn, thì hóa ra là để cướp mẹ của tôi đi, mặc hắn lạc lõng giữa những lời xì xào bàn tán ác ý.
Rồi mãi sau này, tôi phát hiện ra kẻ ở sau châm ngòi giữa chúng tôi cũng chính là ông ta.
Ông ta từng tìm đến tôi rồi bảo:
“Đừng cản trở cơ hội ra nước ngoài tu nghiệp của nó nữa.”
Thế mà lúc đó tôi cũng ngây thơ tin tưởng. Cuối cùng mới biết, người cản trở hắn đi là ông ta, còn tôi chỉ là công cụ bị lợi dụng mà thôi. Cả cuộc đời ông ta chỉ sống vì mình, tôi đã nghĩ bản chất ông ta vốn là một kẻ nhẫn tâm như vậy.
Cho đến một ngày
tôi thấy ông ta cẩn thận chăm sóc người mẹ gần như bại liệt của mình.
Cảnh tượng lạ lẫm ấy khiến tôi nghi ngờ.
Tôi bỗng ngơ ngác tự hỏi:
Ông ta thực sự yêu mẹ tôi à?
Ông ta… thực sự vì tình yêu mà trả giá à?
Vậy là
kẻ ác cũng có lúc đáng thương
hay người đáng thương cũng có khi làm ác?
“Hay là em theo anh đi?”
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Danh Sách Chương (45)
- Chương D1
- Chương D2
- Chương D3
- Chương D4
- Chương D5
- Chương D6
- Chương D7
- Chương D8
- Chương D9
- Chương D10
- Chương D11
- Chương D12
- Chương D13
- Chương D14
- Chương D15
- Chương D16
- Chương D17
- Chương D18
- Chương D19
- Chương D20
- Chương D21
- Chương D22
- Chương D23
- Chương D24
- Chương D25
- Chương D26
- Chương D27
- Chương D28
- Chương D29
- Chương D30
- Chương D31
- Chương D32
- Chương D33
- Chương D34
- Chương D35
- Chương D36
- Chương D37
- Chương D38
- Chương D39
- Chương D40
- Chương D41
- Chương D42
- Chương D43
- Chương D44
- Chương D45
Bình Luận