Chương D4

Hôm nọ tôi xem reviewĐánh giá trên mạng về một quán nướng mới mở, so với giá tiền thì hình ảnh review thực sự rất nịnh mắt, thế là tôi đặt bàn đi ăn thử.

Vốn mang theo tâm lý thử cho biết và không quá tin tưởng vào review mạng, nhưng khi đến nơi tôi đã cực kỳ bất ngờ với quầy đồ nướng được chuẩn bị sẵn. Miếng thịt bò dày, đỏ tươi, mềm mịn không đóng đá, gia vị thì ướp vừa phải không quá nồng. Có hẳn mấy loại thịt, tất cả được xếp rất gọn gàng, đặc biệt là không nhiều mỡ.

Thú thật, lúc đó tôi còn tự mắng chính mình đa nghi, tâm trạng vốn không tốt cũng nhờ vậy mà khá hơn rất nhiều.

Nhưng

Thịt chín, tôi đã sốc khi cắn miếng đầu tiên.

Dai, quá dai!

Rõ ràng lúc gắp vào đĩa, lúc đưa lên chảo nướng tôi vẫn cảm nhận được thớ thịt rất mềm mà. Rồi vài miếng tiếp theo tôi đổi kiểu nướng, đổi kiểu ăn chín sang tái nhưng miếng thịt vẫn như chiếc giẻ lau bị hai hàm răng giằng nghiến hồi lâu mà không đứt ra được.

Tôi bắt đầu tự hoài nghi chính mình. Tôi sai ở đâu?

Giờ ngồi nghĩ lại tôi mới nhận ra, có những thứ đánh lừa được đôi mắt nhưng vĩnh viễn không qua mặt được cảm giác của cơ thể.

Cơ thể đã nói ra đáp án, chỉ là chúng ta cố vờ như không phải mà thôi.

Nhất là khi, trái tim cứ đập loạn nhịp trong lồng ngực.

Sau hai tháng, quán nướng đóng cửa.

Chủ quán cũ ngồi một đống ở cầu thang, gương mặt tròn ủng bị những nếp nhăn cau có xô kéo thành một trái cà héo rũ. Anh ta đang bực bội nhưng chẳng biết trút vào ai, vì những kẻ công kích kia chỉ xuất hiện trên mạng, còn không rõ mặt mũi.

Chú thích

    Bình Luận

    Đang tải bình luận...
    Chưa có bình luận
    Tập truyện ngắn: 100m Cô Đơn
    Tác giả: MKT
    Thể loại: Kẹo Lạc

    Danh Sách Chương (45)