Chương D29

Không phải chỉ vì chuyện của mẹ mà quan hệ giữa bố và tôi rạn nứt.

Còn nhớ hồi tôi học cấp III thì điện thoại di động đã phổ biến hơn, nhưng chủ yếu vẫn là máy đen trắng, nhà ai có điều kiện lắm mới mua được máy màu, thậm chí là máy cảm ứng điện dung gõ vào màn cạch cạch. Thế mà bố cũng mua cho tôi máy màu, dạng gấp hẳn hoi.

Thật ra lúc ấy tôi không đòi bố mua, cũng không hiểu vì sao ông tự nhiên mua cho tôi. Sau này gặng hỏi thì ông bảo, nhà có hai bố con dùng điện thoại bàn bất tiện lại tốn tiền cước hàng tháng nên hủy đi, mua di động cho tôi.

Từ lúc có điện thoại tôi sắm cái sim coupleđôi, cặp với hắn, dù nhà hai đứa đối diện nhưng tối đến vẫn thích “nấu cháo” di động cho nhau. Có hôm tôi buôn chuyện hăng say quá không để ý bố ở sau lưng từ lúc nào, ông cau mày nhìn tôi rồi bỏ đi.

 

Tuy nói là mua điện thoại để hai bố con tiện liên lạc, nhưng ông chưa từng gọi cho tôi, tôi thì càng không có lý do gì để chủ động gọi ông trước. Cho đến ngày hôm đó, cái hôm mà tôi tròn mười tám tuổi.

 

Tôi không về nhà mà đắm mình trong hơi men và tiếng nhạc chát chúa. Tới gần nửa đêm thì ông gọi điện, nhưng tôi không muốn nghe máy. Để rồi trong lúc hắn ôm ghì lấy tôi vào lòng, ông đã nhìn thấy từ xa.

 

Có một ngày, tôi quỳ gối trong mưa vừa khóc vừa nói với ông:

“Lần này con không nói dối đâu, con chỉ là thuận theo tự nhiên thôi, bố à… bố nhìn con đi…”

Chú thích

    Bình Luận

    Đang tải bình luận...
    Chưa có bình luận
    Tập truyện ngắn: 100m Cô Đơn
    Tác giả: MKT
    Thể loại: Kẹo Lạc

    Danh Sách Chương (45)